DANH DỰ HUY HOÀNG - Trang 200

Madelyne đợi Adela lên giường trước khi trả lời. “Tôi sẽ nói

chuyện với anh ấy vào ngày mai. Điều này rất quan trọng đối với cô.
Tôi sẽ không quên đâu.”

“Tôi không muốn có người đàn ông nào khác chạm vào tôi.”

Giọng Adela quá gay gắt và Madelyne lo cô sẽ tự làm bản thân

mình khó chịu.

“Suỵt, yên nào,” Madelyne xoa dịu Adela bằng tấm đắp phủ

quanh người cô. “Giờ chỉ nghỉ ngơi thôi. Mọi việc sẽ ổn cả.”

Adela mỉm cười vì cách Madelyne nuông chiều cô. “Madelyne?

Tôi xin lỗi vì đã xử tệ với cô. Nếu có thể giúp được, tôi sẽ bảo
Edmond nói với Duncan về việc đưa cô đến Scotland.”

Madelyne để ý ngay Adela nghĩ là sẽ nói chuyện với Edmond

chứ không trực tiếp nói với Duncan. Điều đó củng cố niềm tin của
nàng rằng Adela sợ người anh trai cả.

Adela thở dài và nói, “Tôi thật sự không muốn cô đi đâu hết. Tôi

quá cô độc. Tôi ích kỷ quá khi thừa nhận vậy phải không?”

“Chỉ là chân thật thôi. Điều mà tôi khâm phục nhất. Tại sao ư, tôi

không bao giờ nói dối trong cuộc đời,” nàng kiêu hãnh.

“Chưa bao giờ?”

Madelyne bắt được tiếng cười khúc khích của Adela. “Tôi không

nhớ lại nổi. Và tôi hứa sẽ ở đây đến chừng nào mà cô còn cần tôi. Tôi
cũng không muốn đi đâu trong thời tiết khắc nghiệt này.”

“Cô cũng mất danh tiết, Madelyne. Mọi người sẽ nghĩ…”

“Điều đó vô nghĩa,” Madelyne nói. “Không ai trong chúng ta

phải chịu trách nhiệm với những gì đã xảy ra. Cả hai chúng ta đều
danh giá trong trái tim mình. Đó mới là tất cả vấn đề đối với tôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.