DANH DỰ HUY HOÀNG - Trang 229

Duncan cho nàng vẻ mặt như thể hắn biết tất tần tật những gì

trong đầu nàng. Sau đó hắn hướng về phía em gái mình và lên tiếng.
“Chào buổi sáng, Adela. Hôm nay em cảm thấy khỏe chứ? ”

Adela gật đầu và rồi nhìn anh trai mình và nhoẻn miệng cười.

Duncan gật đầu đáp trả, bị bất ngờ vì chỉ một lời chào hỏi đơn giản
như vậy có thể thay đổi thái độ của em gái mình.

Hắn định đi, xác định là nên tránh xa cô em gái mỏng manh dễ

vỡ của mình càng xa càng tốt trước khi để Madelyne thấy được gì đó
trong tâm trí hắn.

“Madelyne có thể ở đây và…”

“Adela, vui lòng không chống đối lại mệnh lệnh của anh trai

cậu,” Madelyne ngắt lời, lo rằng sự kiên nhẫn của Duncan đã gần tới
điểm đổ vỡ. “Như vậy là không kính trọng,” nàng mỉm cười khuyến
khích.

Madelyne kéo nhẹ gấu váy và nhanh chóng đuổi theo Duncan,

gọi với qua vai nàng, “Mình chắc chắn anh ta có lý do.”

Nàng phải chạy mới bắt kịp hắn. “Tại sao tôi phải trở lên tháp?”

nàng hỏi khi chắc chắn Adela không thể nghe.

Họ tới đầu cầu thang khi Duncan quay lại. Hắn muốn lắc nàng

cho tới khi răng nàng rụng hết, nhưng vết bẩn trên sống mũi nàng
khiến hắn chú ý. Hắn dùng ngón tay cái lau sạch vết bẩn.

“Mặt cô bẩn quá, Madelyne. Phải, giờ trông cô không hoàn thiện.

Ta có nên ném cô ra ngoài cửa sổ nào thuận tiện quanh đây không,
cô nghĩ sao?”

Phải mất một lúc Madelyne mới hiểu Duncan đang nói gì.

“Người Spartn không ném tù nhân của họ ra ngoài cửa sổ,” nàng trả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.