DANH DỰ HUY HOÀNG - Trang 351

“Cảm ơn?” Hắn quát lại từ đó vào mặt nàng. Kiên nhẫn đã bỏ rơi

hắn. Madelyne đáng ra phải nói với hắn nàng yêu hắn nhiều biết bao
và tại thế quái nào mà nàng không biết là điều đó khiến hắn tức điên
lên.

Madelyne đột nhiên thấy mình nằm ngửa ra với chồng nàng ở

trên mình nàng. Cơ hàm hắn giật giật, dấu hiệu của cơn thịnh nộ.
Trông hắn sẵn sàng lao vào chiến đấu.

Nàng không bị đe dọa lấy tý nào. Madelyne xoa nhẹ đôi vai hắn,

rồi để lòng bàn tay mềm mại của mình trượt dần xuống đôi cánh tay
hắn. Cơ thể cứng rắn, săn chắc. Nàng có thể cảm nhận được sức
mạnh của thép dưới đầu ngón tay. Madelyne không rời mắt khỏi
hắn trong khi nàng vuốt ve hắn. Và dù nàng có thể cảm nhận được
sức mạnh của hắn, nàng cũng có thể thấy khả năng bị tổn thương
trong đối mắt hắn. Đó là ánh mắt nàng chưa từng thấy trước đây
nhưng dù sao đi nữa nàng vẫn nhận ra. Duncan trông có vẻ lành
tính và lo lắng.

Khi nàng tặng hắn một nụ cười dịu dàng. Duncan lập tức ngừng

cau mày. Hắn thấy những đốm sáng nhảy nhót trong mắt nàng và
phản ứng ngay. Cơ thể hắn thư giãn trên nàng.

“Em dám đùa với ta sao?”

“Em không đùa với anh,” Madelyne bảo hắn. “Anh vừa trao cho

em món quà tuyệt vời nhất, Duncan. Em đang bị choáng.”

Hắn đợi để được nghe thêm. “Anh là người đàn ông duy nhất nói

với em rằng anh yêu em.” Madelyne thầm thì. Một nếp nhăn vắt qua
trán nàng và nàng nói tiếp, “Làm sao em có thể không thể yêu anh
lại cơ chứ?”

Trông nàng như thể chỉ vừa nhận ra sự thật. Duncan không tỏ vẻ

gì ngoài việc vuốt tóc nàng. “Vậy thì ta cho rằng ta may mắn cực kỳ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.