DANH DỰ HUY HOÀNG - Trang 354

Ánh sáng lấp lánh quay lại đôi mắt nàng. Nàng không còn tức

giận. Duncan giả vờ giận dữ với lời nhận xét nàng thốt ra chỉ để có
được phản ứng của nàng. “Ta không bao giờ gọi em là kẻ ngớ ngẩn.
Đó là người khác và ta sẽ thách đấu hắn ngay lập tức.”

Madelyne cười phá lên. “Người đó là anh, Nam tước. Dù vậy em

đã tha thứ cho anh rồi. Hơn nữa, em cũng đã gọi anh bằng nhiều cái
tên chẳng hay ho chút nào.”

“Em ư? Ta chưa bao giờ nghe thấy bất cứ cái tên nào trong số

đó,” Duncan nói. “Em gọi ta bằng những cái tên đó lúc nào?”

“Khi anh đã quay lưng đi, tất nhiên là thế.”

Trông nàng rất vô tội. Nụ cười Duncan rộng mở. “Nỗi ám ảnh nói

thật của em sẽ đẩy em vào rắc rối một ngày nào đó cho mà xem.”
Hắn lại hôn nàng trước khi tiếp tục. “Nhưng ta sẽ ở bên cạnh để bảo
vệ em.”

“Cũng như em luôn bảo vệ anh,” Madelyne lên tiếng. “Đó là bổn

phận của em khi là vợ anh.”

Nàng cười lớn trước vẻ hoài nghi của hắn. “Anh không phải lo

lắng cho em,” nàng kiêu hãnh. “Giờ thì em không còn sợ anh nữa vì
em có tình yêu của anh.”

Hắn nghĩ nàng đang ra vẻ tự mãn. “Ta biết.”

Madelyne lại cười vì giọng nói ra chiều đáng thương của hắn.

“Ta muốn nghe em nói em yêu ta một lần nữa,” Duncan yêu cầu.

“Một yêu cầu kiêu ngạo làm sao,” Madelyne thầm thì. “Em yêu

anh bằng cả trái tim, Duncan.” Nàng hôn lên cằm hắn. “Em sẽ trao
cuộc đời em cho anh, chồng à.” Nàng lướt qua môi dưới của hắn
bằng đầu lưỡi của nàng. “Em sẽ yêu anh mãi mãi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.