DANH DỰ HUY HOÀNG - Trang 377

Duncan cởi áo dài. Hắn đang ướt sũng vì hơi nóng trong phòng.

Hắn ngồi xuống cạnh vợ mình, quàng tay quanh vai nàng và kéo
nàng vào người hắn. Hắn muốn ôm nàng thật chặt và nói với nàng
hắn yêu nàng biết nhường nào. Thề có Chúa, hắn nghĩ mình cần nói
những từ ấy nhiều hơn là nàng cần nghe chúng. “Madelyne, em sợ
không?”

“Một chút,” Madelyne trả lời, lẽ ra nàng sẽ nhún vai nhưng sức

nặng cánh tay hắn không cho nàng làm vậy. Đầu nàng cúi và nàng
đang vẽ vòng tròn trên đùi hắn, cố làm hắn phân tâm, hắn cho là thế.

“Chỉ một chút?”

“Phải, em biết anh sẽ đến cứu em, vì vậy em đã không thật sự sợ

hãi. Nhưng em hơi cáu vì anh đã không xuất hiện ở cửa ngay. Người
đó đang xé áo em…”

“Tên khốn ấy có thể đã giết em,” giọng Duncan run rẩy giận dữ.

“Không đâu, anh sẽ không để anh ta giết em,” Madelyne nói chắc

nịch.

Chúa ơi, nàng hoàn toàn tin vào hắn. Duncan cảm thấy mình thật

nhỏ bé, bình thường.

Những vòng tròn chậm chạp Madelyne tạo ra bằng đầu ngón tay

nàng chuyển dần lên phía trên đỉnh chân hắn. Duncan chộp lấy tay
nàng, đặt nó lên đùi hắn. Vợ hắn có lẽ đang lạc trí, nàng không nhận
ra mình đang làm gì, hoặc nó ảnh hưởng đến hắn thế nào.

“Chúa ơi, trong này nóng quá,” Madelyne thầm thì. “Tại sao anh

muốn nhóm lửa trong thời tiết này, Duncan?”

“Em đang run lẩy bẩy,” Duncan nhắc nàng.

“Giờ em khá hơn rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.