DANH DỰ HUY HOÀNG - Trang 38

run rẩy dữ dội. Madelyne quyết định đó là vì sự kinh hoàng của trận
chiến mà nàng vừa chứng kiến đã gây ra. Nàng đã thấy quá nhiều
máu, quá nhiều cái chết. Bụng nàng và tâm trí nàng đang nổi loạn,
và nàng chỉ có thể cầu nguyện nàng vẫn giữ được bình tĩnh cho đến
lúc Duncan và lính của hắn rời đi.

Khoảnh khắc nàng bước ra khỏi nhà thờ, những ngọn đuốc sáng

rực được ném vào bên trong. Ngọn lửa bùng lên dữ dội như những
con gấu đói khát, ngấu nghiến tòa nhà một cách hung hãn.

Madelyne đứng sững nhìn ngọn lửa, nàng không biết gì cho đến

lúc nàng nhận ra mình đang bám chặt lấy bàn tay của Duncan. Nàng
lập tức bỏ ra như nắm phải lửa.

Nàng xoay lưng và thấy ngựa của binh lính đã được dẫn vào sân

trong. Hầu hết người của Duncan đã lên ngựa và đợi lệnh của hắn.
Chính giữa sân là con thú lộng lẫy nhất mà nàng từng thấy, một con
ngựa giống màu trắng khổng lồ, cao gần gấp đôi những con ngựa
khác. Người cận vệ tóc vàng hoe đứng trước mặt con ngựa, cố gắng
không mấy thành công để giữ dây cương trong tay. Con vật tuyệt
đẹp đó hiển nhiên thuộc về Duncan, hoàn toàn phù hợp với vóc
người và tước vị của vị Nam tước.

Duncan ra hiệu cho nàng đến chỗ con ngựa. Madelyne nhíu mày

nhưng tự giác bước đi. Khi đến gần hơn, nàng bắt đầu lo sợ. Trong
một góc nơi tâm trí nàng đang bối rối một suy nghĩ đen tối kết tinh.

Lạy Chúa, nàng sẽ không bị bỏ lại đằng sau.

Madelyne hít sâu, cố gắng giữ bình tĩnh. Nàng tự nhủ nàng chỉ

quá hỗn loạn nên không thể suy nghĩ rõ ràng. Dĩ nhiên là Nam tước
sẽ không mang nàng theo. Tại sao à, nàng không đủ quan trọng để
mang theo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.