DANH DỰ HUY HOÀNG - Trang 41

mình. Bây giờ kế hoạch đã thay đổi, dù hắn có thích hay không thì
hắn sẽ không bao giờ để Madelyne ra đi, điều này khiến hắn vừa
kinh ngạc vừa giận điên lên.

Duncan siết chặt vòng tay quanh tù nhân của mình và ra hiệu

khởi hành. Hắn vẫn đứng sau đoàn người ngựa dài đằng đặc. Khi
người lính cuối cùng biến mất khỏi tầm mắt, và chỉ còn Gilard cùng
người cận vệ trẻ song song hai bên hắn, Duncan dành những giây
phút quý báu nhìn đống đổ nát.

Madelyne ngửa đầu ra sau để nhìn thấy rõ mặt hắn. Hắn ắt hẳn

cảm giác nàng đang nhìn nên từ từ cúi xuống nhìn thẳng vào mắt
nàng.

“Ăn miếng trả miếng, Madelyne.”

Nàng chờ hắn giải thích thêm cho nàng biết, giải thích những gì

anh trai nàng đã làm để gây ra sự trả đũa đến lạnh xương sống như
vậy, nhưng Duncan vẫn tiếp tục chằm chằm vào nàng, như thể nàng
đã hiểu rõ. Hắn sẽ không hối lỗi về sự tàn nhẫn của hắn. Giờ thì
Madelyne đã hiểu. Chiến thắng không cần biện minh.

Madelyne hướng về cảnh đổ nát. Nàng nhớ một trong những câu

chuyện mà cậu nàng đã kể cho nàng nghe, Cha Berton, về Cuộc

chiến Punic

[1]

của thời xa xưa. Nhiều câu chuyện truyền lại cho hậu

thế, hầu hết phản đối nhà thờ thiêng liêng, nhưng Cha Berton đã lặp
đi lặp lại trong suốt quãng thời gian chăm sóc, dạy bảo Madelyne
trong một môi trường không thể chấp nhận nhất, rằng có thể bị
trừng phạt bởi những điều luật nghiêm khắc nếu những người lãnh
đạo giáo hội có bất kỳ lời gợi ý xa xôi nào để các linh mục thực hiện.

Sự tàn sát nàng chứng kiến bây giờ gợi cho nàng nhớ về câu

chuyện của Carthage

[2]

. Trong suốt cuộc chiến thứ ba và là cuộc

chiến cuối cùng giữa hai cường quốc, chiến thắng đã hoàn toàn phá

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.