DANH DỰ HUY HOÀNG - Trang 447

Madelyne thẳng người bước hẳn ra khỏi ngưỡng cửa, hất tóc ra

sau vai, và cố tình chống tay lên hông. “Đúng lúc lắm, Nam tước
Wexton. Tôi đã phải đợi ngài lâu lắm rồi.”

Nàng nghĩ lời nói ngạo mạn của nàng làm hài lòng Duncan,

nhưng nàng không dám chắc. Hắn di chuyển nhanh chóng đến mức
nàng không kịp nhìn rõ. Giây trước hắn còn ngồi trên lưng Silenus,
và giây sau hắn đã kéo nàng vào trong vòng tay hắn.

Khi hắn cúi xuống hôn nàng, Madelyne quấn tay quanh cổ hắn.

Nàng bám chặt hắn khi miệng hắn hối hả trên miệng nàng với tính
sở hữu gần như phát điên. Lưỡi hắn trượt sâu vào trong chiếm lại
những gì thuộc về hắn.

Madelyne cảm thấy như thể nàng bị cơn thủy triều của sự khuấy

động gấp rút quét qua người nàng. Nàng thỏa mãn nhu cầu của
Duncan bằng cách trao cho hắn tất cả những gì nàng biết cách trao
đi. Phải, nàng nồng nhiệt, khao khát những cái động chạm của hắn
đến phát điên.

Cuối cùng thì những tiếng ồn cũng xâm nhập vào đầu óc

Duncan. Tuy nhiên, lý trí quay lại rất chậm chạp. Hắn rời khỏi
miệng nàng một chút chỉ để lập tức trở về đôi môi sưng phồng của
nàng lần thứ hai.

Madelyne cũng nghe thấy âm thanh. Khi Duncan nhấc đầu lên

rời khỏi nàng, những người lính đang reo hò. Lạy Chúa lòng lành,
nàng đã hoàn toàn quên họ ở đó.

Nàng biết nàng đang đỏ nhừ và tự nhủ nàng mặc kệ. Duncan

dường như chẳng thấy vẻ ngại gì cả, nhưng hắn bám đầy bụi bẩn và
bộ râu quai nón cả tuần chưa cạo, thì thật là khó để thấy được bất cứ
phản ứng nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.