DANH DỰ HUY HOÀNG - Trang 489

“Chỉ một điều, đó là sự quyến rũ như nhau,” Duncan cất giọng

nhẹ như gió. “Và hoàn toàn mãn nguyện.”

Tiếng la hét tán thành ầm ầm vang vọng khắp căn phòng. Đức

vua mỉm cười.

Sau đó ông đứng dậy và đưa ra quyết định của mình. “Louddon,

ngươi đã phản bội niềm tin của ta dành cho ngươi. Từ lúc này ngươi
bị tước hết tất cả các trọng trách và vĩnh viễn không được đến triều
đình.”

Kế đến ông quay sang Duncan. “Người anh em của ta, Henry, đã

đề nghị cho ngươi một thời gian để nguôi cơn giận. Ta rất thất vọng
trước sự tàn phá đã gây ra và những sinh mạng đã mất đi, nhưng ta
chấp nhận vì phương cách ngươi trả đũa vì danh dự của em gái
ngươi. Có lẽ một tháng với người Scot sẽ đủ thời gian.”

Madelyne cảm thấy Duncan cứng đờ người cạnh nàng. Nàng

nắm lấy tay hắn và siết chặt, như cầu xin hắn đừng lên tiếng.

“Nếu, khi ngươi quay về, ngươi vẫn muốn thách đấu Louddon

và những người cùng phe anh ta trong vấn đề này, thì ta cho phép
một trận chiến đến chết. Sự lựa chọn cho việc đương đầu sẽ thuộc về
ngươi.”

Duncan không lập tức chấp nhận hoặc từ chối mệnh lệnh. Hắn

không thích chờ để thách đấu Louddon.

Hắn cảm thấy Madelyne run rẩy. Nỗi sợ hãi của nàng khiến hắn

ra quyết định cho mình. “Thần sẽ đi ngay.”

Đức vua gật đầu. “Ta đã sa thải Louddon khỏi các công việc của

anh ta, Duncan. Ta cho anh ta một tháng để lẩn trốn ngươi,” ông
tuyên bố.

“Thần sẽ tìm anh ta.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.