DÀNH HẾT CHO EM - Trang 100

Chương 7

K

hi Dawson đi chạy về, vài vị khách khác đang vừa ngồi nhấm nháp cà

phê trong phòng khách vừa đọc báo USA Today được phát miễn phí. Anh
có thể ngửi thấy mùi thịt xông khói và trứng ngào ngạt bay ra từ bếp trong
lúc leo lên tầng tới phòng mình. Tắm xong, anh mặc quần Jean và áo sơ mi
cộc tay rồi xuống nhà ăn sáng.

Lúc anh vào bàn, hầu hết những người khác đều đã ăn xong, vậy nên

Dawson ngồi ăn một mình. Dù vừa đi chạy về, anh cũng không thấy đói
lắm, nhưng người chủ nhà nghỉ một phụ nữ tầm sáu mươi tuổi tên là Alice
Russell, vốn chuyển tới Oriental sau khi nghỉ hưu từ tám năm trước - đã
chất đầy dĩa cho anh, và anh có cảm giác sẽ làm bà thất vọng nếu không ăn
sạch sẽ mọi thứ. Bà mang dáng vẻ của một người bà, giống đến cả cái tạp
dề và váy kẻ ca rô.

Trong lúc anh ăn, Alice giải thích rằng, giống như nhiều người khác, vợ

chồng bà đã chuyển tới Oriental sau khi nghỉ hưu để đi thuyền. Tuy nhiên,
dần dà chồng bà đã chán thú vui đó, vậy nên cuối cùng họ đã mua cơ sở
kinh doanh này vài năm trước. Ngạc nhiên thay, bà gọi anh là “anh Cole”
mà không hề có vẻ nhận ra anh là ai, dẫu rằng anh đã nhắc đến chuyện
mình lớn lên tại thị trấn này. Rõ ràng bà vẫn là một người ngoài tại nơi này.

Tuy nhiên, gia đình anh ở quanh đây. Anh đã nhìn thấy Abee ở cửa hàng

tiện lợi, và ngay khi đi vòng qua góc đường, anh bèn chui vội vào giữa mấy
ngôi nhà nào đó và tìm đường quay trở lại nhà nghỉ, tránh con đường cái.
Điều anh không mong muốn nhất là dính phải bất kỳ rắc rối nào với gia
đình mình, đặc biệt là Ted và Abee. Nhưng anh có cảm giác bất an rằng
mối thù của họ vẫn chưa nguôi ngoai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.