DÀNH HẾT CHO EM - Trang 101

Tuy nhiên, anh vẫn cần làm một chuyện. Sau khi ăn xong, anh cầm bó

hoa đã đặt gửi đến nhà nghỉ từ lúc vẫn còn ở Louisiana, rồi vào chiếc xe
thuê. Trong lúc lái xe, anh không rời mắt khỏi gương chiếu hậu, đảm bảo
chắc chắn không có ai theo dõi. Đến nghĩa trang, anh luồn lách qua các tấm
bia mộ quen thuộc để đến chỗ mộ của bác sĩ David Bonner.

Đúng như anh hy vọng, nghĩa trang vắng tanh. Anh đặt bó hoa xuống

chân tấm bia mộ và cầu nguyện ngắn gọn cho gia đình. Anh chỉ ở lại vài
phút rồi lại quay trở về nhà nghỉ. Ra khỏi xe, anh ngước mắt lên. Bầu trời
xanh trải dài miên man đến tận đường chân trời, và trời đã bắt đầu ấm dần
lên. Thầm nghĩ buổi sáng quá đẹp không nên để phí hoài, anh quyết định đi
bộ.

Mặt trời chiếu sáng lấp lánh trên mặt sông Neuse, anh bèn đeo kính râm

lên. Băng qua phố, anh quan sát khu vực xung quanh. Mặc dù các cửa hàng
đã mở cửa nhưng hai bên vỉa hè hầu như vẫn vắng tanh, và anh thầm hỏi
không biết sao họ có thể duy trì công việc kinh doanh được.

Liếc nhìn đồng hồ đeo tay, anh nhận ra vẫn còn nửa tiếng nửa mới tới

cuộc hẹn. Tiến về phía trước, anh liếc mắt về phía quán cà phê sáng nay
anh vừa băng qua trên đường chạy, và dù không muốn uống thêm cà phê
nữa, anh vẫn quyết định có lẽ nên kiếm một chai nước. Vừa cảm nhận được
gió nổi lên đương lúc dán mắt vào quán cà phê thì anh thấy cánh cửa ra vào
bật mở. Anh dõi nhìn khi có người từ trong bước ra, và gần như lập tức,
anh nở nụ cười.

• • •

Amanda đứng ở quầy tính tiền của Bean, đang cho thêm kem và đường

vào cốc cà phê Ethiopia. Bean, từng là một ngôi nhà nhỏ trông ra bến cảng,
cung cấp khoảng hai mươi loại cà phê khác nhau kèm bánh ngọt ngon lành,
và Amanda luôn thích đến đây mỗi khi cô về thăm Oriental. Cùng với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.