DÀNH HẾT CHO EM - Trang 153

Cố gắng thoát khỏi những suy nghĩ trong đầu, Dawson gia tăng tốc độ,

hơi thở trở nên nặng nề hơn. Anh cởi áo phông ra, vẫn không hề chậm bước
và dùng nó làm khăn để lau mồ hôi trên mặt. Anh tập trung vào cái cầu tàu
ở xa xa, quyết tâm chạy nhanh hơn nữa cho tới khi đến được chỗ đó.

Chỉ sau vài phút, các cơ bắp của anh đã nóng rực. Anh tiếp tục tiến về

phía trước, cố gắng tập trung vào việc điều khiển cơ thể tiến đến mục tiêu,
nhưng mắt anh vần không ngừng đảo từ bên này sang bên kia, vô thức quét
khắp những người đi dạo trên bờ biển để tìm người đàn ông tóc đen.

Khi đã đến được cầu tàu, thay vì giảm tốc độ, anh vẫn giữ nguyên bước

chạy cho tới khi trở về khách sạn. Lần đầu tiên trong nhiều năm, kết thúc
cuộc chạy bộ, cảm giác của anh còn tệ hơn nhiều so với khi anh bắt đầu
chạy. Anh gập người xuống, cố nín thở, vẫn chẳng có manh mối nào cho
những câu hỏi của mình. Anh không thể không cảm thấy một chân trời mới
đã mở ra trong thế giới nội tâm của anh kể từ khi anh đến thị trấn. Mọi thứ
quanh anh đều gợi lên một cảm giác khác biệt mơ hồ. Không phải vì người
đàn ông tóc đen hay Ted hay vì Tuck đã qua đời. Mọi thứ đều có vẻ khác là
bởi vì Amanda. Cô không đơn thuần là một ký ức nữa; cô đột nhiên trở nên
chân chực đến không thể phủ nhận được - một phiên bản sống tràn đầy sinh
lực của cái quá khứ thật ra chưa bao giờ rời bỏ anh. Không chỉ một lần,
Amanda thời trẻ đã ghé thăm anh trong mơ, và anh thầm hỏi không biết
trong tương lai những giấc mơ của anh về cô có thay đổi hay không. Cô sẽ
là người nào? Anh không dám chắc. Tất cả những gì anh có thể biết một
cách chắc chắn, đó là khi ở bên Amanda, anh cảm thấy mình như được lấp
đầy theo cái cách mà chẳng mấy ai từng biết đến.

Bãi biển lúc này đã vào giờ im ắng, những người dạo bộ sáng sớm đang

quay trở về xe còn khách du lịch bắt đầu trải khăn tắm ra. Sóng cuộn lên
theo một giai điệu đều đều, âm thanh như ru ngủ: Dawson hướng ánh mắt
về phía biển, những suy nghĩ về tương lai lấp đầy tâm trạng anh bằng nỗi
thất vọng. Cho dù anh có quan tâm đến cô nhiều đến mức nào thì cũng vậy
thôi, anh vẫn phải chấp nhận sự thực rằng cô đã có chồng có con. Một lần
kết thúc đã đủ khó khăn lắm rồi; cái suy nghĩ lại kết lúc mọi thứ thêm lần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.