DÀNH HẾT CHO EM - Trang 222

Quay người khỏi cửa sổ, bà quan sát căn bếp. Bà đã cho sửa lại nó vài

năm trước đây, cùng với các phòng tắm và hầu hết tầng dưới, và bà bắt đầu
nghĩ rằng ngôi nhà trang trại cũ kỹ này cuối cùng cũng bắt đầu giống nhà -
hay đúng hơn, là giống loại nhà mà bà luôn ước muốn có được. Trước khi
được sửa chữa, nó mang lại cảm giác giống như là ngôi nhà của bố mẹ bà
hơn, càng nhiều tuổi thì bà lại càng không thích cái cảm giác đó. Bà không
thích rất nhiều điều khi phải vật lộn qua tuổi trung niên, nhưng dù những
năm tháng đó rất khó khăn, bà cũng đã học được nhiều điều. Bất chấp tất cả
những chuyện xảy ra, bà không thấy nuối tiếc nhiều như những người khác
có thể vẫn nghĩ.

Thế nhưng, bà vẫn bận tâm bởi thứ mà bà đã nhìn thấy sáng hôm đó, và

bà trăn trở xem nên làm gì, hay thậm chí là bà có nên làm bất cứ chuyện gì
hay không. Bà luôn có thể vờ như rằng bà không biết thứ đó có nghĩa là gì
và để thời gian thực hiện phép mầu của nó.

Nhưng bà đã học được theo một cách khó khăn rằng lờ đi một việc

không phải lúc nào cũng là tốt nhất. Với lấy túi xách, bà đột nhiên biết
mình phải làm gì.

• • •

Sau khi nhồi nhét những chiếc hộp cuối cùng vào ghế khách của chiếc

xe, Candy trở vào trong nhà và nhấc bức tượng Phật vàng khỏi bệ cửa sổ
phòng khách. Dù nó xấu xí, nhưng cô luôn thấy thích nó, và cô nghĩ nó
mang lại may mắn cho mình. Nó cũng là chính sách bảo hiểm của cô; và dù
nó có mang lại may mắn hay không thì cô cũng định đem nó đi cầm ngay
khi có thể, vì cô biết mình sẽ cần tiền để làm lại từ đầu.

Cô bọc bức tượng bằng vài tờ báo và đặt nó và trong ngăn để găng tay

trước khi lùi lại để quan sát chỗ đồ đạc đã được đóng gói. Cô thấy ngạc
nhiên không hiểu sao mình có thể sắp xếp mọi thứ vào trong chiếc Mustang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.