này đã lần đầu tiên đưa chữ elf vào tiếng Đức). Nghĩa là việc thu nhỏ elf
thành một sinh vật giống loài bướm sống trong hoa, xinh xẻo và huyễn hoặc.
Tôi đang cân nhắc liệu chữ Alp (hoặc tốt hơn nữa là để dạng Alb, một
biến thể vẫn còn thấy ghi trong các từ điển hiện đại, vốn là dạng quy chuẩn
hơn trong lịch sử) có đùng được hay không. Đấy mới là từ cùng gốc đích
thực của A. elf, và nếu Alp có những nét nghĩa gần hơn với A. oaf, chỉ
những yêu tinh tai quái và ác ý, hay những chú ngốc làng vẫn bị coi là yêu
tinh đánh tráo; thì A. elf cũng vậy. Với tôi những liên tưởng kiểu nông thôn,
hạ tiện loại đó còn ít nguy hại hơn những tưởng tượng văn chương “xinh
xẻo”. Trên thực tế, người Elf thuộc hệ “thần thoại” trong Nhẫn không thể
đánh đồng với các truyền thuyết folklore về “fairy”, và như đã nói (trong
Phụ lục F) tôi muốn người dịch sẽ dùng dạng cổ nhất có thể của cái tên này,
rồi để nó tự tạo ra liên tưởng mới cho người đọc câu chuyện của tôi. Trong
các thứ tiếng Scandinavia có chữ alf. [Tiên]
(The) Enemy. Dịch. [Kẻ Thù]
Ent. Giữ nguyên, cả khi đứng riêng lẫn trong các từ ghép như
Entwives, [Entmaidens]. Đây được coi là tên gọi cho giống dân này trong
ngôn ngữ sử dụng ở Vale of Anduin, gồm cả Rohan. Trong thực tế đây là
một từ tiếng Anh Cổ dùng chỉ “giant” [người khổng lồ], vì thế dựa theo hệ
thống thì đúng là thuộc về tiếng Rohan, nhưng các Ent trong truyện này về
hình dáng cũng như đặc tính đều không phải mượn từ thần thoại German.
Entings, “hậu duệ của các Ent” (T2 Q3 C4) cũng cần để nguyên, ngoại trừ
đuôi số nhiều. Tên tiếng Sindarin là Onodrim (T2 Q3 C2). [Ent, Ent phụ,
Ent nương, Enting]
Evenstar. Biệt hiệu của Arwen Undómiel. Khi xuất hiện trong văn bản,
từ này - vốn là cách dịch từ Q. Undómiel - cần được dịch. [Sao Hôm]
Fair Folk. Giống người đẹp đẽ. (Dựa trên cụm từ tiếng Wales Tylwyth
teg “the Beautiful Kindred [họ tộc đẹp đẽ]” = Fairy [Tiên]). Biệt hiệu chỉ
người Elf. Dịch. [(người) Mỹ Tộc]