ĐÁNH THỨC TRÁI TIM - Trang 13

“Bố lại giận dữ nữa rồi”, cậu bé bốn tuổi thì thầm. Justine thở dài. Điều này
gần như là chuyện cơm bữa, và cô lo lắng sự căng thẳng này sẽ ảnh hưởng
nặng nề đến Leif, nó không thể nào hiểu được tại sao bố lại nổi nóng hay
thỉnh thoảng mẹ lại khóc.

“Bố có quát con không?”, Justine hỏi, rồi rống lên như một con gấu xám
Bắc Mỹ, đưa tay ra, giả vờ quặp lại như một bộ móng vuốt. Penny sủa
nhặng xị lên vẻ hớn hở, Justine trườn quanh nệm đuổi theo sau lưng Leif cố
làm cho đầu óc con trai mình sao nhãng khỏi sự lo lắng về cơn giận của
Seth.

Leif hét lên inh ỏi và bò ra khỏi giường, vụt chạy về phòng mình. Justine
đuổi theo và dồn thằng bé vào góc tường, cười vang lên. Mắt lại lóe lên đầy
thích thú khi mẹ cậu lấy quần áo ra khỏi tủ. Gần đây thằng bé năn nỉ mẹ cho
mình tự mặc quần áo, và Justine chiền theo ý con. Sau khi chào tạm biệt
Seth một cái lấy lệ, Justine chở Leif tới trường. Khi cô chạy xe quay lại
nhà. Seth bước ra cửa đón cô. Bầu trời tháng tư tối sẩm, u ám, và mưa sẽ
kéo đến bất kỳ lúc nào. Thời tiết là sự phản chiếu hoàn hảo cho tâm trạng
của họ, Justine nghĩ. Một ngày nắng đẹp dường nhu không hợp với hoàn
cảnh này khi cả hai người đều cảm thấy quá sợ hãi và giận dữ.

“Anh đã nói chuyện với Cảnh sát trưởng”, chồng cô thông báo khi cô vừa
bước ra khỏi xe.

“Ông ấy có tin tức gì mới không?”.

Vẻ mặt đang cau có sẵn của Seth chợt tối sầm lại. “Ông ta không sẵn lòng
chia sẻ với anh bất kỳ chuyện gì cả. Thậm chí người phụ trách khâu bảo
hiểm cũng tỏ ra chậm chạp như thế”.

“Seth à, những chuyện thế này đòi hỏi sự kiên nhẫn”. Cô cũng nôn nóng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.