ĐÁNH THỨC TRÁI TIM - Trang 133

“Không sao đâu”, anh dịu dàng trấn an vợ. “Mọi việc sẽ ổn cả thôi”.

Maryellen muốn tin anh lắm. Cô mỉm cười lơ đãng khi anh mang bữa sáng
đặt lên bàn cho cô, mặc dù cô gần như không thể ăn được. Lát sau Jon r ời
đi, Maryellen cố tỏ vẻ bình thường, điềm tĩnh như không có gì khi Ellen và
Joseph đến. Ellen ngay lập tức lên lầu thay quần áo cho Katie trong khi
Joseph rửa chén đĩa bẩn chất trong chậu rửa và sắp xếp đống sách nằm tứ
tung quanh phòng khách.

Khoảng chín giờ sáng, ông dắt Katie ra ngoài đi dạo trong ánh nắng rực rỡ,
Ellen mang cho Maryellen một tách trà.

“Mẹ nghĩ mình sẽ làm món bánh gà nướng cho bữa tối”, bà nói. “Nó từng
là món mà Jon rất thích”.

“Con chắc là anh ấy sẽ rất cảm kích”, Maryellen nói, nhưng lòng vẫn tự hỏi
liệu Jon có để ý đến điều đó không.

Justine rất phấn khích khi mẹ gọi điện cho cô và càng hạnh phúc hơn khi g
ặp mẹ. Buổi chiều muộn hôm thứ tư, họ gặp nhau uống trà ở số 16 đường
Lighthouse, căn nhà nơi cô đã lớn lên và hiện giờ vẫn là nơi me cô ở. Trong
tâm tưởng, lúc nào Justine cũng nghĩ đó là tổ ấm của mình. Leif đến nhà
một cậu bạn học cùng lớp chơi, thế là cô đến trò chuyện với mẹ, chỉ hai
người với nhau.

“D ượng Jack đã ra ngoài gặp Pastor Flemming phỏng vấn cho công việc
cứu trợ bão của nhà thờ”, mẹ cô giải thích khi mang ra một ấm trà và một
đĩa bánh yến mạch nướng đặt lên bàn ăn nhà bếp. Đây là cách Olivia chứng
tỏ cuộc hẹn này có chủ đích từ trước - một dịp để hai người riêng tư với
nhau. Chỉ cách đây vài năm thôi, Justine không tưởng tượng ra được mình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.