ĐẢO CHIỀU - Trang 45

quyết định chung thứ tự thành công của các đối thủ cạnh tranh. Thứ tự
thành công, hóa ra, lại được quyết định bởi hai yếu tố: thứ tự ban đầu của
các đối thủ cạnh tranh, điều bao gồm những thuận lợi có được từ sự sở hữu
thị phần ban đầu và từ khối lượng tài sản ban đầu. Như các chuyên gia định
vị Jack Trout và Al Ries thường nói, kẻ thắng lợi lớn nhất không phải là
thương hiệu đầu tiên “bước vào” thị trường, mà là thương hiệu đầu tiên
“bước vào” lòng người.

Với sự hiện diện của định luật năng lực, vị trí có giá trị nhất trong một hạng
mục là vị trí số 1 và số 2. Vị trí thứ ba chỉ hữu dụng khi hất cẳng được vị trí
số 2. Tuy nhiên, những thương hiệu từ vị trí thứ tư trở xuống thường sẽ có
xu hướng tạo thành một hạng mục mới chứ không có xu hướng cạnh tranh
với ba thương hiệu ở phía trên. Danh sách ở chặng 5 miêu tả một số trường
hợp trong đó định luật lực hấp dẫn sẽ có lợi cho những thương hiệu dẫn
đầu. Jack Welch hiểu rõ sức mạnh của việc dẫn đầu thị trường vào năm
1981 khi ông nói với hội đồng quản trị kinh doanh của mình rằng “sửa
chữa, bán và đóng” tất cả các bộ phận của GE nào không đứng đầu hoặc thứ
hai trong hạng mục của nó.

Định luật năng lực chi phối thương hiệu dẫn đầu có thể bị giảm theo công
thức đơn giản sau:

Một số thương hiệu đặc biệt dễ bị ảnh hưởng bởi định luật năng lực, ví dụ
như những thương hiệu đóng vai trò “nòng cốt” trong hệ thống xã hội, công
nghiệp và công nghệ. Lý do khiến Microsoft có một vị trí vô cùng mạnh
trong thị trường đó là vì trị trường thật sự không cần một “chuẩn mực” nào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.