ĐÀO HIẾU - TRUYỆN NGẮN VÀ THƠ - Trang 53

- Dư sức mua tủ lạnh em à. Hôm nọ có người bạn mua một cái tủ lạnh

National mới tinh, giá có bốn triệu bạc. Như thế mình vẫn còn thừa tiền.

Tôi giận, đẩy gói bạc về phía anh và đi thay áo. Lúc trở ra, thấy anh ngồi

một mình nhìn trời, lũ con chẳng buồn để ý đến ba chúng. Chúng sung
sướng, thảnh thơi và hồn nhiên chơi trò nhảy chuông ngoài sân. Tự nhiên
tôi thấy tội nghiệp anh. Tôi đến bên anh, ngồi xuống, đặt một tay lên vai
anh và nói:

- Thôi, đưa đây em cất. Và đừng có tiêu gì nữa nhé. Khi nào có tủ lạnh

thì phải nhờ người coi cho kỹ, trả giá xong xuôi rồi em mới đưa tiền, chớ
anh mà giữ tiền thì một tuần là hết.

Anh quay sang tôi và mỉm cười….
Đó là buổi chiều vui nhất của gia đình tôi. Lũ nhỏ xúm quanh chúng tôi,

cười nói, mơ ước đủ thứ. Dĩ nhiên là toàn chuyện ăn uống và các thứ đồ
chơi.

Ngày hôm sau bữa cơm chiều đã dọn xong mà vẫn chưa thấy anh về. Tôi

sai bé Lâm đi mua nước đá trong khi chờ đợi. Từ hồi mới lập gia đình,
chúng tôi vẫn có thói quen dọn cơm dưới đất. Nguyên nhân trước tiên là vì
chúng tôi chỉ có một cái bàn và một cái ghế, để anh và tôi thay phiên ngồi
làm việc, nguyên nhân kế tiếp là dọn cơm dưới đất dễ quét dọn, trước khi
ăn chỉ cần lau sàn gạch bông thật sạch, trẻ nhỏ có lỡ làm rớt miếng trứng
tráng, lấy lên ăn lại cũng chẳng sao.

Bé Lâm đi mua nước đá về được một lúc, thì anh cũng về. Lúc mọi

người ngồi xếp bằng bên mâm cơm, tôi hỏi:

- Anh đã đi hỏi tủ lạnh chưa?
- Chưa.
- Chưa sao về trễ quá vậy?
- Anh gặp mấy thằng bạn.
Cùng lúc nghe anh nói câu đó tôi nhận ra ngay mùi rượu. Tôi hỏi:
- Tiền đâu nhậu đó?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.