ĐÀO HIẾU - TRUYỆN NGẮN VÀ THƠ - Trang 68

- Yên chí, tôi nói, làm gà là nghề của anh mà.
Thế là tôi đi rửa bình bông, lau bàn thờ, trải khăn, dọn ly tách, ấm trà,

sửa lại khuôn ảnh mẹ tôi… mọi thứ đâu ra đấy. Tôi kiếm con dao nhỏ, ôm
bình hoa ra sân, chọn chỗ bóng mát của cây vú sữa, tôi tỉa hoa cắm một
bình thật đẹp cho bà xã phục mình chơi.

Hoa rực rỡ, tươi sáng: có màu tím của hoa cúc Nhật Bản, có màu trắng

xanh của hoa huệ và hoa sen cùng với vẻ kiều diễm của những đóa hồng,
những bông cúc vàng tươi. Tôi không từng học nghệ thuật cắm hoa nhưng
tôi sắp xếp chúng theo cảm tính và hình dáng đường nét của bình hoa, rốt
cuộc tôi rất hài lòng về tác phẩm của mình.

Tôi ôm bình hoa vô nhà. Khi đến sân gạch, chỗ cái giỏ cần xé nhốt gà,

tôi suýt kêu kên vì thấy con gà của tôi thoát ra khỏi giỏ từ lúc nào và đang
đứng cạnh đó, mặt ngó dáo dác ngoài hàng rào như muốn tìm đường chạy
trốn.

Tôi ôm chiếc bình hoa. Đi nhẹ nhẹ thôi, thiệt là nhẹ. Đi tránh xa nó. Vừa

đi vừa ngó chừng. Dẫu cho vợ tôi có cho nó là một con gà trống đi nữa thì
tôi cũng tin chắc rằng nó là một người đẹp. Người đẹp đã sổ lồng và đang
muốn bỏ đi. Làm thế nào để giữ nàng lại? Tôi rón rén. Chớ nên làm nàng
sợ, nhất là nàng mới về nhà ta chưa đầy một tiếng đồng hồ. Tôi chạy thẳng
vào bếp.

- Em ơi. Ra chặn bắt con gà.
Trang ném đôi đũa vô cái rổ
- Nó chạy đi đâu?
- Nó chưa chạy. Nó còn đứng trong sân gạch.
Tôi đặt bình hoa xuống bàn. Hai vợ chồng rón rén bước ra cửa chia làm

hai cánh quân, một từ phía hàng rào, một từ phía ngõ, từ từ siết vòng vây
lại.

- Dồn nó vô nhà bếp.
Con gà đứng ngơ ngác. Đúng là nó. Nâu không ra nâu, tím không ra tím,

đuôi ngắn mà đen, chân vàng như nghệ, trống không ra trống, mái không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.