ĐÀO HIẾU - TRUYỆN NGẮN VÀ THƠ - Trang 88

Lâm chỉ cười. Buổi chiều đứng trên đồi Nhã đẹp như tranh vẽ. Gió đem

lại vẻ đẹp ấy. Vẻ đẹp còn bay lất phất trong trí nhớ anh.

- Mình đã nhìn cô ấy ở biển. Nhưng không ở đâu người thiếu nữ đẹp

bằng lúc trên đồi.

Người bạn hỏi:
- Đã thân mật với nhau đến như vậy à? Biển nào?
- Biển Vũng Tàu cách đây bảy năm. Một buổi tối khi mọi người đã ra

biển hết, chỉ còn một mình nằm nhà thì chợt nghe có tiếng gõ cửa rụt rè.
Mình nói: Vào đi. Cửa mở. Hiện ra một cô nữ sinh. Cô hỏi ai đó? Cô gái ấp
úng giây lát rồi gượng cười. Xin lỗi anh, cho em vô lấy…. cái quần.

- Trời đất. Người bạn kêu lên một cách hào hứng. Chuyện ly kỳ quá vậy?

Tại sao lại có cái quần của cổ trong phòng ông?

- Từ từ đã, Lâm nói, lúc đó mình cũng tự hỏi như thế. Cô gái giải thích:

Em phơi trên lầu ba, gió bay xuống đây. Thế là hiểu. Thôi, mời vô. Nhã bỏ
dép ngoài cửa, đi rón rén. Anh có cái cây gì không? Mình ngó quanh quất.
Lấy đỡ cái dù. Nhã đưa ngoéo dù ra ngoài cửa sổ móc cái quần xoa đen.
Cám ơn anh. Vậy là quen nhau. Suốt từ đó tới những ngày tắm biển kế tiếp
và cả năm lớp mười hai.

Hai người bạn đi qua khỏi đám chuối, xuống một cái dốc. Nhà cửa hai

bên mọc thưa thớt, phía trong hắt ra ánh đèn dầu vàng úa leo lét và những
tiếng nói, tiếng trẻ con cười giỡn.

Người bạn hỏi:
- Rồi câu chuyện tình ấy đi đến đâu?
- Chẳng đi đến đâu cả vì cha mẹ cô ấy khá giả và nuôi nhiều mộng lớn.
- Thế bây giờ ông tính sao?
- Đã tính sao đâu. Nhưng mình rất mừng ông ạ. Cô ấy có mặt ở đây đã là

một điều đáng mừng rồi.

°

- Dù anh có nói gì thì em vẫn nghĩ rằng về đây là một chuyện xui xẻo.

Anh có thể nói về tương lai của vùng đất này, một thị trấn trù phú, những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.