DAO KỀ GÁY - Trang 125

CHƯƠNG 17 - NGƯỜI QUẢN GIA

H

ôm sau hai chúng tôi nghỉ ngơi đôi chút, trong khi thanh tra Japp triển

khai công việc điều tra rất mạnh mẽ. Lúc chúng tôi đang dùng bữa phụ buổi
chiều thì ông ta đến gặp.
Ông ta tỏ vẻ phẫn nộ:
- Tôi vừa bị hố một việc.
Poirot lịch sự đáp:
- Không thể có chuyện ấy được.
- Vậy mà có mới đau chứ. Tên... (ông ta nói bằng một âm thanh không thể
ghi thành chữ được) quản gia ấy đã tuột khỏi tay tôi.
- Anh ta biến mất à?
- Đúng thế! Thằng khốn kiếp!
- Ông bình tĩnh đã.
- Bình tĩnh sao được? Cấp trên đã khiển trách tôi rồi đấy.
Trông dáng vẻ thanh tra Japp rõ ràng là tội nghiệp. Poirot ậm ừ mấy tiếng
để an ủi ông ta. Còn tôi thì rót một ly whisky pha sođa đưa ông thanh tra.
- Cảm ơn đại úy, xin không từ chối.
Ông ta uống rồi nói tiếp, giọng lúc này đã đỡ uất hận.
- Nhưng tôi không cho y là thủ phạm. Việc y trốn tuy làm tôi nghi ngờ,
nhưng có thể lý giải được. Lúc trước tôi bố trí người bám sát y, thấy y vào
giải sầu trong những hộp đêm trá hình, thực chất là ổ mại dâm. Tôi nhắc
lại, đúng là một tên khốn kiếp! Chính vì vậy mà y bỏ trốn. Y sợ bị cảnh sát
bắt về tội vô đạo đức. Càng đi sâu tôi càng thấy Carlotta Adams chính là
hung thủ, mặc dù chưa có bằng chứng cụ thể. Tôi đã cho người lục soát căn
hộ cô ta, nhưng chúng không tìm thấy gì đặc biệt. Cô ta không giữ lại thư
từ nào hết, trừ vài giấy tờ làm ăn, hợp đồng, tất cả được xếp ngăn nắp, và
hai bức thư của em gái cô ta ở Washington...
- Tính cô ấy kín đáo. Nhưng đối với chúng ta thì cái tính ấy lại gây trở ngại
cho việc điều tra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.