DAO KỀ GÁY - Trang 127

- Sau khi bà vợ đầu bỏ đi... tức là cách đây hơn hai năm. Ông ấy không để
lại một chút nào cho bà ấy cả.
- Đúng là thù dai! - Poirot lẩm bẩm.
Thanh tra Japp vừa đi ra vừa chào:
- Tạm biệt!
Diễn viên Bryan Martin vào. Mặc hết sức diện, anh ta đúng là người mẫu
nam giới. Nhưng nét mặt anh ta u uất.
- Xin lỗi là đến gặp ông vào lúc đêm khuya như thế này, thưa ông Poirot.
Tôi e chiếm mất thời gian của ông chỉ vì những chuyện vô giá trị.
- Thật thế sao?
- Vâng. Tôi đã gặp người phụ nữ mà tôi đã nói với ông. Cô ta kiên quyết
không cho tôi lộ ra điều bí mật. Tôi rất tiếc đã quấy rầy ông.
- Không sao. Tôi cũng đoán trước là như thế.
Bryan sửng sốt:
- Thật không? Vậy ông đã biết là về chuyện gì rồi?
- Không hẳn như thế, thưa ông Martin. Nhưng một thám tử luôn đề ra các
giả thuyết. Nếu những giả thuyết đó được chứng minh... anh ta kết luận.
- Ông có thể cho tôi biết ông kết luận ra sao không?
- Một nguyên tắc nữa của nghề làm thám tử: cần phải im lặng. Xin nói với
ông rằng tôi bắt đầu hình thành một nhận định từ khi nghe ông kế về người
đàn ông có chiếc răng vàng ấy.
- Nghe ông nói tôi rất ngạc nhiên. Vậy ông nhận định thế nào? Ông giải
thích đôi chút cho tôi nghe được không?
Poirot cười lắc đầu.
- Ta nói sang chuyện khác đi.
- Tùy ông. Nhưng trước hết xin ông cho biết tôi phải trả ông bao nhiêu?
Poirot vẩy tay:
- Không một xu! Tôi đã làm gì cho ông đâu? Và một khi vấn đề làm tôi
thích thú, tôi gạt chuyện tiền bạc sang một bên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.