DAO KỀ GÁY - Trang 147

Hung thủ tưởng đã thi hành mọi biện pháp, đề phòng... Nhưng không ngờ
cô ấy lại tố cáo hắn. Người chết biết nói.
- Tôi không tin cô Carlotta Adams lại khờ dại đến thế - Thanh tra Japp tàn
nhẫn nói - Bây giờ chúng ta hãy tiến hành từng bước một.
- Ông sẽ cho bắt đại úy Ronald Marsh... tức là Huân tước Edgware trẻ?
- Chứ còn gì nữa? Chúng ta đã có đủ chứng cứ y có tội.
- Đúng là như thế.
- Tôi thấy ông chán nản thế nào ấy, ông Poirot. Vậy mà người ta bảo ông
thích làm phức tạp thêm vấn đề. Giả thuyết của ông đã được chứng thực,
ông còn chưa mãn nguyện nỗi gì? Hay ông thấy còn có khe hở trong cái
chứng cứ ấy?
Poirot lắc đầu. Thanh tra Japp nói:
- Tôi đang nghĩ, sao cô Geraldine Marsh lại dính vào đây? Hay cô ấy cũng
là đồng lõa? Bởi cô ấy rời khỏi nhà hát nhạc kịch với Ronald Marsh rồi
cùng đến nhà Huân tước Edgware ở đại lộ Regent Gate. Bây giờ tôi phải
thẩm vấn ngay hai người đó mới được.
Poirot hỏi bằng giọng khiêm tốn:
- Tôi cùng dự có phiền gì cho ông không?
- Tất nhiên là không! Chính ông đã gợi cho tôi cái ý tưởng ấy kia mà.
Tôi hỏi nhỏ Poirot:
- Anh làm sao thế?
- Tôi bị quá bất ngờ, Hastings. Mọi thứ đâm ra quá đơn giản, tuy thế tôi vẫn
cảm thấy có chuyện mờ ám gì nữa trong đó. Hình như có một chi tiết nào
đấy chúng ta bỏ sót. Mọi thứ tưởng đúng như tôi phỏng đoán, vậy mà tôi lại
không mong nó như thế.
Poirot nhìn tôi bằng cặp mắt thảm hại.
Tôi không biết phải nói gì để an ủi được bạn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.