DAO KỀ GÁY - Trang 18

Anh ta cười, nói tiếp:
- Jane sẵn sàng giết bất cứ ai làm vướng chân chị ấy... và nếu bị bắt quả
tang và bị kết án, chị ấy cũng không coi đó là điều bất hạnh gì quá lớn. Jane
không thèm làm gì để giấu kín tội ác chị ấy gây ra!..
Poirot tò mò nhìn Bryan Martin rồi hỏi:
- Vậy ra ông hiểu rất rõ bà Huân tước?
- Đáng buồn là lại đúng như thế!..
Rồi quay sang hai vợ chồng Widburn, anh ta hỏi:
- Ông bà đồng ý với nhận định của tôi chứ?
Bà Widburn gật đầu:
- Chị Jane quả là con người bướng bỉnh, đã muốn gì là quyết làm bằng
được, không chịu nhịn bao giờ. Nhưng nói cho cùng...
Đúng lúc ấy Jane Wilkinson ở gian bên cạnh bước ra, theo sau là nữ danh
hài Carlotta Adams. Bà ta đã trang điểm lại hoàn toàn, nhưng tôi thấy bà ta
không đẹp thêm được chút nào, có lẽ vì bản thân bà đã quá đẹp, mọi phấn
sáp đều bất lực, không thể tăng thêm gì.
Bữa ăn tối diễn ra vui vẻ, nhưng tôi vẫn cảm thấy có thứ gì đó lởn vởn
trong không trung mà tôi chưa nhận ra là thứ gì.
Tôi không nghĩ rằng thứ đó toát ra từ con người bà Huân tước. Chỉ cần một
ý tưởng duy nhất là đủ chiếm lĩnh toàn bộ trí óc bà ta, và bây giờ gặp được
Poirot để nói với anh bạn tôi điều bà muốn nói, là đủ làm bà ta vui vẻ rồi.
Tôi thầm nghĩ, bà ta mời nữ danh hài Carlotta Adams dự bữa ăn tối hoàn
toàn chỉ do thích thú nhất thời khi nhìn thấy cô ấy bắt chước cử chỉ dáng
điệu và giọng nói của bà ta quá tài tình.
Nhưng cái cảm giác lởn vởn kia do đâu? Bởi tôi cảm thấy trong cái không
khí có vẻ tươi vui này dường như vẫn lẩn quất một thứ gì u uất rất tinh vi.
Tôi thử quan sát từng người đang có mặt trong phòng khách sạn sang trọng
này xem ai có gì khác thường không.
Phải chăng Bryan Martin? Anh chàng ngôi sao điện ảnh mới nổi này ăn nói
điệu bộ, kiểu cách một cách hết sức giả tạo. Phải chăng do anh ta đã quen

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.