DAO KỀ GÁY - Trang 183

- Tôi không nói thế. Cậu Ronald làm tôi thấy không liên quan gì đến cậu
ấy, chỉ có vậy thôi. Tất nhiên cậu ấy dễ tính, nhưng tôi thích Geraldine yêu
một chàng trai khác kia.
- Công tước Merton chẳng hạn?
- Tôi không biết tính tình ông Công tước. Tôi chỉ biết ông ấy tôn trọng các
phận sự cho xứng đáng với danh hiệu đại quý tộc của dòng họ. Vả lại ông
ấy đang mê bà Jane Wilkinson... Tôi biết bà Quận chúa rất thích con trai bà
ấy lấy Geraldine. Khốn nỗi các ông con trai có bao giờ chịu lấy người mà
mẹ họ chọn cho đâu.
- Bà có tin ông Ronald Marsh cũng yêu tiểu thư Geraldine không?
- Trong tình thế hiện nay của cậu ấy thì chuyện hôn nhân không được đặt ra
nữa.
- Vậy là bà tin rằng ông Ronald, tức là vị tân Huân tước Edgware, sẽ bị kết
án và chịu hình phạt?
- Tôi không tin cậu ấy có tội.
- Nhưng ông ấy vẫn bị kết án?
Cô thư ký Carroll không đáp. Poirot nói và đứng dậy:
- Tôi không giữ bà thêm nữa. Nhân tiện xin hỏi, bà có biết cô diễn viên
Carlotta Adams không?
- Tôi đã được xem cô ấy biểu diễn trên sân khấu... Quả là một nghệ sĩ tài
ba!
- Đúng thế, cô ấy diễn rất giỏi... À đôi găng tay của tôi đâu rồi nhỉ?
Cúi xuống lấy đôi găng tay, Poirot đụng vào chiếc kính mắt của cô thư ký
Carroll để cạnh đấy; làm nó rơi xuống sàn nhà. Anh xin lỗi rồi cúi xuống
nhặt lên, trả lại cô ta.
- Xin lỗi đã làm mất thời giờ của bà. Tôi đến gặp bà chỉ định xem có dấu
biểu gì về cuộc xích mích giữa ông Huân tước và một người nào khác xảy
ra năm ngoái tại Paris. Như vậy là tôi không thấy; vậy mà tiểu thư
Geraldine lại khẳng định dứt khoát rằng anh họ cô ấy, ông Ronald, vô tội!
Chào bà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.