DAO KỀ GÁY - Trang 195

- Thế rồi sao? - cô Jenny Driver hỏi.
Poirot cười đáp:
- Không sao hết, thưa bà. Tuy nhiên tôi xin phép được nhắc bà rằng ngày
hôm đó tôi đã nhìn thấy bà ngồi ăn sáng với ông Bryan Martin. Bà đến bàn
tôi để thuyết phục tôi rằng cô Carlotta Adams thầm yêu ông Ronald Marsh
chứ không phải yêu Bryan Martin.
Bryan phản đối quyết liệt:
- Hoàn toàn không phải thế!
Poirot nhẹ nhàng nói:
- Có thể ông không ngờ điều đó, nhưng tôi tin đó là sự thật. Hơn bất cứ một
lý do nào khác, nó cắt nghĩa mối ác cảm của cô Jenny Driver đối với bà
Janne Wilkinson. Cô ấy căm ghét bà ta vì ông. Ông có thổ lộ với cô ấy nỗi
tuyệt vọng của ông chứ gì?
- Có. Tôi thấy cần thổ lộ tâm trạng của tôi với một người nào đó, mà cô
ấy...
- Cô ấy có khả năng làm người khác yêu mến và tin cậy. Tôi biết. Sau đó
thì thế nào? Ông Ronald Marsh bị bắt. Thế là ông yên tâm. Kế hoạch của
ông đã thất bại vì bà Jane Wilkinson thay đổi ý kiến và chịu đến dự bữa tiệc
ở nhà Huân tước Montagu. May thay một nghi can khác đã giải thoát cho
ông khỏi nỗi lo lắng: trong một bữa ăn trưa, ông nghe thấy Donald Ross,
một chàng trai đáng mến nhưng rồ dại, đi thổ lộ với anh bạn tôi, Hastings,
một điều gì đó khiến ông lo lắng.
- Không đúng! - Ngôi sao điện ảnh Bryan Martin hốt hoảng kêu lên. - Tôi
thề tôi không nghe thấy gì hết!
Đến đây thì xảy ra một sự kiện bất ngờ làm tất cả những người có mặt sửng
sốt. Poirot bình thản nói:
- Ông nói đúng. Và tôi hy vọng ông đã chịu sự trừng phạt về tội đã đến tôi
và kể cho tôi nghe điều bịa đặt trắng trợn kia.
Tất cả chúng tôi đều ngơ ngác. Poirot vẫn nhẹ nhàng kể tiếp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.