DAO KỀ GÁY - Trang 197

làm cho Huân tước Edgware nhiều năm và biết đâu đã xảy ra chuyện gì
khiến cô ấy căm giận ngài mà tôi chưa biết...
"Tên tiểu thư Geraldine Marsh tôi cũng không thể dễ dàng gạt đi. Tiểu thư
căm ghét cha và thú nhận với tôi điều đó. Có thể lúc về nhà để lấy chuỗi
ngọc trai, Geraldine rẽ vào phòng đọc sách giết cha rồi mới lên phòng mình
lấy số nữ trang để đưa ông anh họ. Các vị thử tưởng tượng nỗi đau buồn
của Geraldine khi thấy anh họ, người cô ấy hết lòng yêu mến, đã không chờ
ngoài xe taxi mà theo chân cô ấy vào nhà.
"Nỗi hoang mang của cô ấy có thể cắt nghĩa dễ dàng. Chiếc hộp nhỏ bằng
vàng tìm thấy trong xắc của Carlotta Adams khảm chử "D" trên nắp. Tôi
tình cờ nghe thấy ông Ronald Marsh gọi cô em họ Geraldine là "Dina". Cần
nói thêm rằng vào tháng Mười một năm ngoái, tiểu thư Geraldine đang học
nội trú tại một tu viện ở Paris, rất có thể đã gặp Carlotta Adams ở đấy.
"Các vị có thể lấy làm lạ là tôi xếp cả bà quận chúa Menton vào danh sách.
Bà ta đã đến gặp tôi hỏi ý kiến và nhận thấy bà ta yêu con trai đến mức mê
mẩn. Bà tập trung mọi tình cảm vào ông Công tước trẻ tuổi Menton, và biết
đâu chính bà ta bố trí nhằm tiêu diệt người phụ nữ đã quyến rũ con trai độc
nhất của bà.
"Chúng ta cũng đừng bỏ sót bà Jenny Driver...
Poirot ngừng nói, nhìn cô chủ hiệu thời trang. Cô cũng nhìn lại vẻ thách
thức, rồi hỏi:
- Tôi thì có gì để ông chê trách?
- Bà không có gì khiến tôi chê trách, nếu như bà không phải là bạn ông
Bryan Martin, và bà lại có chữ đầu tên là D.
- Chỉ có vậy thôi?
- Chưa hết. Bà còn là người giỏi giang và mạnh mẽ là hai phẩm chất cần
thiết cho một kẻ dám giết người.
Jenny Driver thản nhiên châm điếu thuốc lá hút và nói:
- Ông nói tiếp đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.