DAO KỀ GÁY - Trang 30

- Không đâu! Ông chưa hiểu anh bạn tôi đấy! Mỗi khi Poirot hỏi kỹ một chi
tiết nào đấy, có nghĩa chi tiết đó anh ấy cho là quan trọng.
- Nếu vậy chỉ tốt thôi. Nhưng tôi vẫn thấy bí hiểm thế nào ấy.
Bryan Martin ra cửa, còn tôi quay lên gác.
Tôi bảo Poirot:
- Tại sao anh cần hỏi kỹ về độ tuổi của kẻ theo dõi Bryan Martin?
- Anh không hiểu tại sao ư, Hastings?
Poirot cười rồi hỏi tôi:
- Anh nhận xét gì về cuộc chuyện trò giữa tôi và Bryan Martin?
- Tôi thấy câu chuyện quá sơ sài để có thể rút ra một kết luận nào đó.
- Nhưng chỉ ngần ấy chi tiết, anh vẫn chưa thấy nẩy ra ý nghĩ nào ư?
Đúng lúc đó chuông điện thoại reo, gỡ cho tôi nỗi xấu hổ là mình quá chậm
hiểu. Tôi nhấc máy.
- Tôi là thư ký của Huân tước Edgware. Ông chủ tôi rất tiếc là buộc phải
hủy bỏ cuộc hẹn gặp sáng mai với ông Poirot. Huân tước được mời đi Paris
gấp. Nhưng ông chủ tôi sẵn sàng gặp ông Poirot vài phút ngay trưa nay, vào
mười hai giờ mười lăm, nếu ông Poirot thấy có thể chấp nhận.
Tôi nói lại với Poirot. Anh đáp:
- Được. Chúng ta đi ngay bây giờ.
Cô thư ký của Huân tước Edgware đáp trong máy:
- Tốt lắm. Ngài Huân tước xin đợi ông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.