DAO KỀ GÁY - Trang 31

CHƯƠNG 4 - CUỘC GẶP GỠ

T

ôi rất thích thú được đi theo Poirot đến biệt thự của Ngài Huân tước

Edgware trên đại lộ Regent Gate.
Tòa biệt thự cổ kính, đồ sộ, vững chãi, cửa được mở ra ngay, không phải do
một gia nhân già dáng điệu trịnh trọng mà do một chàng trai dáng cao, tóc
vàng, đẹp như pho tượng thần Apoilon trong thần thoại Hy Lạp. Có điều lạ
là tôi thấy anh ta dường như giống một người nào đó tôi mới gặp gần đây
nhưng chưa nhớ ra là ai.
Chúng tôi nói muốn gặp Huân tước Edgware.
Anh đầy tớ đẹp trai nhã nhặn nói:
- Mời hai quý ông đi theo tôi.
Anh ta dẫn chúng tôi qua gian sảnh, lên cầu thang gác rồi dừng lại trước
cánh cửa phòng cuối cùng của hành lang trên tầng hai.
Anh ta mở cửa, vừa báo với chủ nhân vừa mời chúng tôi vào một căn
phòng bốn bức tường đều kê tủ sách kín mít, đồ đạc trong phòng rất sang,
bàn tủ bằng gỗ màu sẫm. Chỉ có một cửa sổ duy nhất để lọt vào một làn ánh
sáng nhợt nhạt.
Huân tước Edgware đứng lên đón chúng tôi. Đó là một người đàn ông cao
to, trạc suýt soát năm mươi tuổi, tóc đen đã bắt đầu hoa râm, mặt xương
xương và nụ cười như giễu cợt. Hình dạng của ông ta khiến tôi mất cảm
tình ngay tức khắc.
Lịch sự nhưng lạnh lùng, ông ta mời chúng tôi ngồi, rồi lấy trên bàn giấy
bức thư Poirot đã viết và gửi cho ông ta.
- Thưa ông Poirot, tôi đã được nghe nói đến ông, ai nói ấy nhỉ?
Poirot nghiêng mình chào. Chủ nhân nói tiếp:
- Thú thật tôi chưa hiểu ý định của ông. Ông muốn gặp tôi do yêu cầu của
vợ tôi?
Ông ta nói câu đó bằng cái giọng rất lạ, nghe như phải cố gắng lắm mói
thốt lên được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.