DAO KỀ GÁY - Trang 35

- Đúng thế. Ông Huân tước Edgware này quả là một con người không bình
thường.
Tôi kể cho Poirot nghe về ấn tượng ông Huân tước để lại trong tôi lúc cuối
cùng, khi tôi liếc mắt vào phòng ông ta. Poirot gật đầu, trầm ngâm nói:
- Đằng sau vẻ ngoài lạnh lùng ấy là một tính cách độc ác. Thì ra chính vì
thế mà không người phụ nữ nào chịu nổi chung sống với ông ta.
- Anh có chú ý đến cô gái trong căn phòng dưới nhà, mở cửa ra nhìn thấy
chúng ta vội quay vào và đóng cửa lại không, Poirot?
- Có. Cô ta có vẻ hoảng hốt.
- Theo anh thì cô ta là ai?
- Chắc con gái Huân tước. Tôi biết ông ta có một con gái. Đến nơi rồi. Ta
vào báo tin vui cho bà Jane Wilkinson.
Bà ta có mặt trong khách sạn. Sau khi gọi điện thoại, nhân viên tiếp tân của
khách sạn cho biết bà khách mời chúng tôi lên phòng của bà.
Một phụ nữ lạ đeo kính cận, tóc hoa râm ra đón chúng tôi. Bà Jane
Wilkinson hỏi vọng từ gian phòng ngủ ra:
- Chị Ellis! Có phải ông Poirot đến không đấy? Chị mời ông ấy ngồi và nói
chờ tôi một phút.
Lúc bước ra, bà Jane Wilkinson mặc một tấm áo liền váy bằng ren mỏng.
Bà hỏi ngay:
- Yên ổn chứ?
Poirot đứng dậy, nâng bàn tạy bà ta chìa ra rồi lịch sự đặt môi lên đó. Anh
nói:
- Phu nhân vừa hỏi câu rất chính xác. Đúng là yên ổn. Huân tước Edgware
chấp nhận ly hôn.
- Ông nói sao?
Thái độ ngạc nhiên của bà Jane Wilkinson rõ ràng không giả tạo. Bà ta nói
tiếp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.