DAO KỀ GÁY - Trang 41

- Mọi người trong nhà đều bảo không nghe thấy. Cánh cửa phòng đọc sách
nhồi bông bên trong, bên ngoài bọc da cho nên tiếng động trong phòng rất
khó lọt ra ngoài. Thêm vào đó tiếng xe cộ ngoài phố át đi. Xem xét vết
thương, thấy nạn nhân chết ngay lập tức. Theo bác sĩ pháp y thì lưỡi dao đã
chặt đứt tủy sống. Đó là chỗ hiểm, chỉ cần đụng mạnh vào tủy sống là có
thể kết liễu tính mạng con người ta trong tích tắc. Hung thủ hẳn biết rõ điều
này. Chính đó là chi tiết tạo thuận lợi cho việc điều tra: hung thủ phải là
người có hiểu biết đôi chút về y học.
- Đúng thế... Chi tiết đó có thể biện hộ cho bà vợ. Nhưng rất có thể bà ta
chỉ là ngẫu nhiên. Một số người chỉ do ngẫu nhiên mà đánh trúng, chứ
không phải do hiểu biết.
Poirot nói:
- Nhiều trường hợp chỉ do ngẫu nhiên mà con người ta phải lên giá treo cổ
đấy, ông bạn ạ.
- Nhưng nếu định giết chồng, tại sao bà ta lại đàng hoàng vào nhà, xưng tên
hẳn hoi. Hay lúc đầu bà ta không định gây án? Mãi khi gặp nhau, hai vợ
chồng to tiếng, bà ta mới nổi cơn điên lên và chém vào gáy chồng?
- Con dao thế nào?
- Một con dao díp. Nói cho chính xác hơn thì là một lưỡi dao nhỏ, theo lời
nhận xét của bác sĩ pháp y. Hẳn bà ta mang sẵn trong người. Lưỡi dao
không được để lại nơi vết thương.
Vẻ không tán thành, Poirot lắc đầu:
- Không đâu, ông đi theo hướng điều tra sai rồi, ông bạn ạ. Tôi biết bà Jane
Wilkinson, và tôi không tin bà ta hành động trong một lúc mất bình tĩnh.
Và tôi cũng không tin bà ta đi đâu lại mang dao trong người, dù là dao díp.
Phụ nữ có mấy ai mang dao trong người đâu, nhất đó lại là Huân tước phu
nhân Edgware!
- Vậy là ông biết bà ta, ông Poirot?
- Hoàn toàn đúng.
Thấy Poirot im lặng, thanh tra Japp nhìn anh, vẻ dò xét:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.