DAO KỀ GÁY - Trang 62

Poirot thăm dò:
- Tôi đoán bà biết nhiều thứ nữa nhưng không muốn nói ra.
Cô thư ký gỡ kính ra đặt xuống bàn, như thể để nhìn anh bạn tôi rõ hơn.
- Thưa ông Poirot, tôi không thích kể lể về người khác.
- Dù sao bà cũng có thể nói cho chúng tôi biết sơ qua về lời đồn đại rằng
giữa hai chú cháu nhà hHuân tước có chuyện bất hòa lớn.
- Thật ra chuyện chẳng có gì lớn. Ông đã biết ông chủ tôi rất khó tính.
- Bà có nhận xét riêng gì về ngài Huân tước không?
- Với tôi thì chẳng có chuyện gì. Tôi không bao giờ cãi lại ông chủ và ngài
rất tin tôi.
- Còn ông đại úy?
- Cậu ấy sống bạt mạng và tiêu tiền như phá, nợ rất nhiều. Ngoài ra có lẽ
còn có những mối xung khắc nào đó giữa hai chú cháu, nhưng tôi không
biết chính xác. Một lần sau khi hai chú cháu cãi nhau, Huân tước tuyên bố
đuổi cháu, không cho ở đây nữa. Chỉ có vậy thôi.
Cô thư ký mím chặt môi như để bảo rằng sẽ không nói thêm gì nữa.
Lúc xuống nhà, Poirot nắm cánh tay tôi, nói:
- Anh đứng lại đã, Hastings. Để tôi xuống nhà với ông thanh tra. Anh quan
sát gian sảnh trong lúc tôi và ông thanh tra vào phòng đọc sách, rồi sau đó
anh hãy xuống với hai chúng tôi.
Đã từ lâu tôi tập được thói quen không hỏi lại Poirot điều gì mà chỉ làm
theo lời anh ta yêu cầu. Tôi đứng trên tầng hai quan sát gian sảnh, trong lúc
Poirot cùng thanh tra Japp xuống tầng một, đi về phía phòng đọc sách. Tôi
nhìn theo lưng hai người cho đến khi họ vào khuất. Đợi khoảng vài phút
xong, tôi xuống thang gác rồi chạy về phía phòng đọc sách.
Thi hài nạn nhân đã được đem đi. Các rèm đã kéo xuống và ngọn đèn chùm
được bật sáng. Poirot và thanh tra Japp đứng lại giữa phòng, đưa mắt quan
sát xung quanh.
Thanh tra Japp nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.