DAO KỀ GÁY - Trang 8

số trên màn ảnh, chỉ thỉnh thoảng mới trên sân khấu. Hai người đã từng
đóng vai với nhau trong khá nhiều bộ phim.
Nghe bà bạn nói, Bryan Martin cười, đáp:
- Chị có vẻ thích thú lắm?
- Rất thích ấy chứ! Tôi không thể tưởng tượng có người bắt chước tôi giống
đến như vậy!

o O o

Khi nhớ lại những gì xảy ra tiếp theo vào buổi tối hôm đó, tôi ngạc nhiên
thấy có nhiều sự trùng hợp kỳ lạ.
Ra khỏi rạp hát, Hercule Poirot và tôi đi ăn tối ở khách sạn Savoy sang
trọng.
Khi ngồi vào bàn, tôi đưa mắt nhìn xung quanh, thấy cả nữ nghệ sĩ Jane
Wilkinson cũng đã ngồi ở đây và bàn bà ta ngay gần bàn chúng tôi. Cùng
ngồi với Huân tước phu nhân, ngoài Bryan Martin còn có hai người nữa.
Tôi vừa bấm nhẹ Poirot để anh chú ý thì thấy một cặp nam nữ nữa cũng
đến ngồi vào chiếc bàn ngay gần đấy. Tôi cảm thấy khuôn mặt người phụ
nữ quen quen nhưng chưa nhận ra là ai.
Bỗng tôi sực nhớ ra: chính là Carlotta Adams, cô nữ danh hài mà tôi vừa
xem cô biểu diễn trong rạp hát! Bây giờ cô mặc tấm áo liền váy màu đen
giản dị, nét mặt bình thản. Khuôn mặt của cô lúc biểu diễn linh hoạt bao
nhiêu thì bây giờ thản nhiên bấy nhiêu, như thế đây là một người khác chứ
không phải nghệ sĩ hài kịch nổi tiếng. Chính vì vậy lúc nãy tôi đã không
kịp nhận ra ngay.
Tôi nói khẽ nhận xét của tôi với Poirot. Anh nghiêng cái đầu hình bánh rán
nghe tôi nói, nhưng mắt vẫn nhìn hết chiếc bàn này đến chiếc bàn kia trong
hai chiếc tôi vừa nói đến. Poirot nói:
- À, đấy là Huân tước phu nhân Edgware! Tôi đã nhiều lần xem bà ấy diễn,
cả trong phim cả trên sân khấu. Quả là một phụ nữ xinh đẹp hiếm có.
- Và tài ba nữa chứ.
- Có thể.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.