ĐẢO KINH HOÀNG - Trang 123

“Ối,” Chuck nói. “Kinh. Chống Cộng từ một hòn đảo ở cảng Boston.

Làm sao mà người ta lại có được cái ý tưởng đó không biết?”

“Họ thí nghiệm trên trí não con người. Là tôi đoán thế. Ghi lại những

gì họ tìm ra rồi đưa cho các đồng nghiệp tình báo cũ của Cawley hiện đang
làm cho CIA chẳng hạn. Tôi cũng không biết nữa. Cậu có bao giờ nghe nói
tới phencyclidine?”

Chuck lắc đầu.
“LSD? Hay Mescaline?”
“Chưa hề và chưa hề.”
“Đó đều là các loại thuốc gây ảo giác,” Teddy nói. “Chúng làm cho cậu

có ảo giác.”

“Hiểu rồi.”
“Chỉ cần một lượng rất nhỏ cũng đủ khiến những người cực kỳ tỉnh táo

– như cậu hay tôi – bắt đầu nhìn thấy những thứ kỳ quặc.”

“Như những cái cây lộn ngược bay qua cửa hả?”
“À, vấn đề là chỗ đó. Nếu cả hai chúng ta đều nhìn thấy nó thì đó

không phải là một ảo giác. Mỗi người nhìn thấy một thứ. Chẳng hạn lúc này
cậu nhìn xuống và thấy hai cánh tay cậu biến thành những con rắn hổ mang
đang ngóc đầu dậy, há miệng ra chực nuốt lấy đầu cậu?”

“Tôi sẽ nói rằng hôm nay đúng là một ngày tồi tệ.”
“Hay những hạt mưa này biến thành những ngọn lửa? Một bụi cây biến

thành một con hổ đang rình mồi?”

“Một ngày còn tệ hơn nữa. Đáng lẽ tôi không nên rời khỏi giường.

Nhưng mà sếp này, cái loại thuốc có thể khiến người ta có những ý nghĩ
khủng khiếp mà sếp đang nói là có thật hả?”

“Không phải ‘có thể’. Mà là sẽ. Uống đúng liều lượng, cậu sẽ bắt đầu

có các ảo giác.”

“Chúng hẳn là những loại thuốc đặc biệt.”
“Đúng vậy. Những loại thuốc này đã được sử dụng rất nhiều. Tác động

mà chúng gây ra có thể nói giống y như biểu hiện của bệnh tâm thần phân
liệt mức độ nặng. Tên hắn ta là gì nhỉ, Kne, cái gã đó. Bị lạnh chân. Hắn ta
tin vào điều đó. Loenora Grant, cô ta không nhìn thấy cậu. Cô ta đang nói
chuyện với Doughlas Fairbanks.”

“Đừng quên – cả Charlie Chaplin nữa, anh bạn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.