ĐẢO KINH HOÀNG - Trang 161

“Chỉ là một cơn đau nửa đầu thôi.”
“Chỉ là?” Chuck nói. Anh ta hạ thấp giọng hơn nữa và hai người họ đi

về phía bức tường xi măng màu be ở phía Nam căn phòng, tách riêng khỏi
mọi người. “Đầu tiên tôi cứ nghĩ là sếp giả vờ, sếp biết đấy, như kiểu sếp đã
lên sẵn kế hoạch để tìm cách tiếp cận đống hồ sơ hay gì đó.”

“Tôi cũng mong mình mưu mô được thế.”
Chuck nhìn vào mắt Teddy, mắt hấp háy vẻ gợi ý. “Nhưng nó cũng

khiến tôi suy nghĩ.”

“Cậu không làm thế chứ?”
“Tôi có.”
“Thế cậu đã làm gì?”
“Tôi bảo với Cawley tôi muốn ngồi lại với sếp. Và tôi ngồi đó. Một lúc

sau ông ta có điện thoại và rời khỏi phòng.”

“Cậu lục hồ sơ của ông ta à?”
Chuck gật đầu.
“Thế cậu tìm thấy cái gì?”
Mặt Chuck xị xuống. “Thật ra cũng chẳng có gì nhiều. Tôi không thể

mở được các tủ hồ sơ. Ông ta có những kiểu khóa tôi chưa thấy bao giờ.
Tôi đã từng cạy rất nhiều ổ khóa. Tôi cũng có thể cạy được chúng, nhưng
tôi sẽ để lại dấu vết. Sếp biết đấy?”

Teddy gật đầu. “Cậu đã làm đúng.”
“Vâng, mà…” Chuck gật đầu chào một người hộ lý đi ngang qua và

Teddy có cảm giác kỳ lạ rằng bọn họ đang ở trong một bộ phim cũ của
Cagney, vai các tù nhân tụ tập ở sân trại gaim bàn kế hoạch đào tẩu. “Tôi có
mò được vào bàn làm việc của ông ta.”

“Cậu làm gì cơ?”
“Điên rồ, đúng không? Sau này, sếp có thể bẻ tay tôi cũng được.”
“Bẻ tay cậu à? Tặng cậu huy chương thì có.”
“Không tới mức huy chương. Tôi chẳng tìm được gì nhiều, sếp. Chỉ

thấy mỗi cuốn lịch của ông ta. Nhưng có một điều – hôm qua, hôm nay,
ngày mai, và ngày kia, tất cả đều bị khoanh lại. Sếp biết không? Ông ta
khoanh chúng lại bằng mực đen.”

“Cơn bão,” Teddy nói. “Ông ta nghe nói nó sẽ xảy ra.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.