ĐẢO KINH HOÀNG - Trang 175

tường thành rồi đâm sầm xuống đất. Những người hộ lý lại xuất hiện trên
gờ tường nhìn xuống tác phẩm của mình rồi hoan hỉ bắt tay và vỗ vai nhau.

“Chắc phải có đường ống dẫn nào đấy chứ nhỉ?” Chuck nói. “Để thải

nước hoặc rác rưởi ra biển? Chúng ta có thể thâm nhập bằng đường đó.”

Teddy lắc đầu. “Việc gì phải làm thế. Chúng ta chỉ cứ việc đi thẳng

vào.”

“Ối, giống cái cách cô Rachel đi ra khỏi Khu B hả? Tôi hiểu rồi. Phải

lấy của cô ta ít bột tàng hình. Ý tưởng hay đấy.”

Chuck nói rồi nhíu mày nhìn Teddy lúc này đang sờ vào chiếc cổ áo đi

mưa của mình. “Chúng ta đâu có ăn vận giống đặc vụ đâu. Cậu hiểu ý tôi
nói chứ?”

Chuck quay lại nhìn đám hộ lý đang làm việc xung quanh khu pháo đài

và thấy một người trong số họ bước ra khỏi cánh cửa sắt với một ly cà phê
trong tay, khói bốc lên giữa màn mưa bụi như những con rắn.

“Đúng vậy,” anh nói. “Đúng vậy, người anh em.”


HỌ RẼ XUỐNG CON ĐƯỜNG dẫn tới pháo đài, vừa đi vừa hút thuốc và
tán gẫu với nhau. Đi tới nửa cánh đồng thỉ chạm trán với một lính gác. Súng
đeo hờ hững dưới nách chĩa xuống đất.

Teddy nói, “Họ cử chúng tôi tới đây. Về vụ cây cối gì đó trên nóc pháo

đài?”

Người lính gác ngoái đầu lại phía sua và nói. “Không cần nữa. Họ đã

xử lý nó xong rồi.”

“Thế thì tốt quá,” Chuck nói và họ toan quay đầu bỏ đi.
“Này, nhanh thế,” người lính gác nói. “Vẫn còn khối việc để làm đấy.”
Họ lại quay lại.
Teddy nói. “Các anh đã có tới ba mười người lo cái tường rồi còn gì.”
“Đúng thế nhưng còn bên trong nữa, mẹ kiếp, trông chẳng khắc gì bãi

chiến trường. Một cơn bão thì không đánh sập được một nơi như thế này
nhưng nó vẫn có thể chui vào bên trong để hoành hành. Các anh hiểu
không?”

“Ừ, hẳn rồi,” Teddy nói.
“ĐỘI LÀM VỆ SINH Ở ĐÂU VẬY?” Chuck nói với người lính gác

đang đứng dựa lưng vào tường bên cạnh cửa ra vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.