ĐẢO KINH HOÀNG - Trang 20

“Thật đáng tiếc,” Chuck nói.
“Cái gì cơ?”
“Cái giá của sự phát triển.” Anh ta đặt một chân lên đoạn dây chão

dùng để neo thuyền rồi dựa lưng vào lan can tàu bên cạnh Teddy và cùng
ngắm hòn đảo đang dần định hình. “Với những bước nhảy vọt – và những
bước nhảy vọt vẫn đang diễn ra, đừng đùa, diễn ra hàng ngày ấy chứ - trong
lĩnh vực chăm sóc sức khỏe thì một nơi như thế này sẽ không còn tồn tại
nữa. Hai mươi năm sau người ta sẽ gọi một chỗ như thế này là man rợ. Một
thứ phụ phẩm tai hại của ảnh hưởng Victoria đã lỗi thời. Nên dẹp nó đi,
người ta sẽ nói thế. Sự hòa nhập, người ta cũng nói vậy. Sự hòa nhập là
mệnh lệnh ngày nay. Các bạn được hoan nghênh đến với cộng đồng. Chúng
tôi sẽ chữa trị cho các bạn. Tái thiết các bạn. Tất cả chúng tôi đều là Đặc vụ
Quốc gia. Chúng ta là một xã hội mới, và ở đây không có chỗ cho sự loại
trừ. Không có những chiếc máy xung điện Elbas.”

Các tòa nhà lại biến mất sau đám cây cối nhưng Teddy vẫn có thể nhận

ra hình dáng mờ mờ của một tòa tháp hình nón rồi đến những góc cạnh rắn
rỏi nhô ra ngoài mà anh cho là của pháo đài cũ.

“Nhưng chúng ta sẽ mất quá khứ của mình để đảm bảo cho tương lai?”

Chuck khẽ gẩy tàn thuốc xuống đám bọt biển. “Vấn đề là ở đó? Sếp sẽ mất
gì khi quét một cái sàn nhà hả Teddy? Bụi bặm. Những mẩu bánh vụn mà
có khi sẽ thu hút cả lũ kiến. Nhưng một chiếc khuyên tai mà cô ấy đánh rơi
thì sao? Nó cũng nằm trong thùng rác đúng không?”

“ ‘Cô ấy’ à ai? Cái từ ‘cô ấy’ bỗng dưng xuất hiện từ đâu vậy Chuck?”

Teddy hỏi.

“Lúc nào chẳng có một cô nào đó. Không đúng sao?”
Teddy nghe thấy tiếng rền rĩ của động cơ thay đổi tần số sau lưng họ,

cảm thấy con phà hơi tròng trành dưới chân và anh có thể nhìn thấy tòa
pháo đài hiện lên rõ hơn trên đỉnh vách đá phía Nam khi họ đi vòng sang
phía Tây của hòn đảo. Những khẩu đại bác đã không còn nhưng Teddy vẫn
có thể dễ dàng nhận ra vị trí các ụ pháo. Phía sau pháo đài, mặt đất cao dần
thành những ngọn đồi mấp mô và Teddy hình dung ra những bức tường,
nhìn không được rõ lắm từ chỗ anh đang đứng, và bệnh viện Ashecliffe
nằm đâu đó sau những vách đá dựng đứng nhìn xuống phía bờ Tây.

“Sếp cũng có một cô gái chứ? Sếp có vợ chưa?” Chuck hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.