ĐẢO KINH HOÀNG - Trang 251

NGÀY THỨ TƯ (2)




ANH ĐÃ BƠI ĐƯỢC PHẦN LỚN đoạn đường.

Anh rời khỏi chiếc phà, bơi về phía bờ cho tới khi anh có thể chống tay

xuống cát và bò dọc theo bãi biển. Khi đã cách con phà khá xa, anh mạo
hiểm nhô đầu lên khỏi mặt nước và nhìn lại phía sau. Anh đã cách họ vài
trăm mét, đám lính gác lúc này đang đứng thành một vành đai xung quanh
cầu cảng.

Anh lại chui đầu xuống dưới nước và tiếp tục bò, không dám mạo hiểm

bơi sải hay thậm chí là bơi chó vì sợ gây ra tiếng động. Bò thêm một đoạn
nữa thì anh tới một khúc quành. Anh vòng theo nó rồi leo lên bờ, ngồi sưởi
ấm dưới ánh mặt trời, người anh run lên vì lạnh. Anh tiếp tục men theo bờ
biển cho tới khi đụng phải một vỉa đá nhô ra ngoài khiến anh lại phải xuống
nước và bơi vòng qua nó. Anh buộc hai chiếc giày lại với nhau, đeo quanh
cổ rồi vừa bơi qua vỉa đá vừa mường tượng đến những nắm xương của cha
anh đang nằm đâu đó dưới thềm của chính đại dương này, mường tượng
đến những con cá mập có vây lớn, đuôi quật vun vút trên mặt nước, và cả
những con cá nhồng với hàm răng trắng nhởn. Nhưng anh biết là anh sẽ
vượt qua chuyện này vì anh bắt buộc phải thế, nước lạnh khiến cả người tê
tái nhưng anh không có sự lựa chọn nào khác là phải hành động, và anh sẽ
còn phải làm thế nhiều lần trong những ngày tới, cho đến khi chiếc tàu
Betsy Ross thả neo xuống mũi phía Nam hòn đảo. Và anh cũng biết cách
duy nhất để chinh phục nỗi sợ hãi là đối diện với nó, anh đã học được điều
ấy trong chiến tranh, nhưng kể cả như thế, nếu được chọn thì anh sẽ không
bao giờ, không bao giờ ra biển nữa. Anh có thể cảm thấy nó quan sát anh,
chạm vào anh. Anh có thể cảm thấy tuổi tác của nó, già cỗi hơn cả các vị
thần và cũng hãnh diện hơn với số thi thể nạn nhân trong lòng nó.

Anh nhìn thấy ngọn hải đăng vào khoảng một giờ trưa. Anh cũng

không thể nói chắc chắn vì đồng hồ đeo tay của anh đã nằm trong túi áo
vest nhưng mặt trời gần như đứng bóng. Anh leo lên bờ, ngay dưới dốc đá
tại chân ngọn hải đăng. Anh nằm dựa vào một tảng đá và phơi mình dưới
ánh mặt trời cho tới khi người không còn run nữa và da bớt tím tái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.