ĐẢO KINH HOÀNG - Trang 281

làm bị thương tám lính gác, chưa kể hai người ngày hôm nay, bốn bệnh
nhân và năm hộ lý. Bác sĩ Sheehan và tôi đã đấu tranh cho anh tới cùng.
Nhưng giờ phần lớn nhân viên trong viện cũng như bên trại giam đang đòi
hỏi kết quả hoặc là chúng tôi sẽ phải vô hiệu hóa anh.”

Ông ta rời khỏi cửa sổ, tới bên cạnh bàn và nhoài người về phía anh,

nhìn anh bằng đôi mắt buồn bã và u tối của mình. “Đây là cơ hội cuối cùng
của chúng tôi, Andrew. Nếu anh không thừa nhận anh là ai và những gì anh
đã làm, nếu anh không nỗ lực vươn tới sự tỉnh táo thì chúng tôi sẽ không
thể cứu được anh.”

Ông ta chìa tay ra cho Teddy.
“Hãy nắm lấy tay tôi,” ông ta nói, giọng khàn khàn. “Hãy để chúng tôi

giúp anh, Andrew.”


Teddy lắc đầu. Một cách cương quyết. Anh siết lấy tay Cawley bằng

cái siết tay chặt nhất và nhìn ông ta bằng ánh mắt trung thực nhất. Rồi anh
mỉm cười và nói, “Đừng có gọi tên là Andrew!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.