ĐẢO KINH HOÀNG - Trang 62

“Tan à?” Teddy nói. “Nó thậm chí còn chưa bắt đầu cơ mà.”
Cawley nhún vai và bắt đầu bước về phía cổng. “Tôi sẽ làm vài ly và

hút vài điếu xì gà tại nhà. Nếu anh và đồng sự của anh không ngại thì hãy
ghé qua vào lúc chín giờ.”

“Thế lúc đó chúng ta có thể nói chuyện chứ?” Teddy hỏi.
Cawley dừng bước, quay sang nhìn anh. Đám cây cối đen xì phía bên

kia tường bắt đầu rung chuyển và phát ra những tiếng rì rầm.

“Chúng ta vẫn đang nói chuyện đấy thôi, đặc vụ.”


CHUCK VÀ TEDDY bước đi, xung quanh tối om, cảm thấy cơn bão trong
làn không khí dần chướng lên, nóng rẫy xung quanh họ như thể thế giới
đang mang thai và căng phồng.

“Chuyện này thật nhảm nhí,” Teddy nói.
“Đúng vậy.”
“Thối nát từ cốt lõi.”
“Tôi đã được rửa tội, nên tôi sẽ nói với sếp ‘Amen, người anh em!’ “
“Người anh em?”
“Đó là cái cách người ta nói ở đấy. Tôi đã từng ở Mississippi một năm

mà.”

“Thế à?”
“Amen, người anh em.”
Teddy lấy một điếu thuốc nữa của Chuck và châm lửa.
“Sếp đã gọi văn phòng liên bang chưa?” Chuck hỏi.
Teddy lắc đầu. “Cawley nói tổng đài mất sóng.” Anh giơ tay lên rồi nói

tiếp. “Do cơn bão, cậu biết đấy.”

Chuck nhổ điếu thuốc khỏi miệng. “Bão à? Đâu?”
“Cậu có thể cảm thấy nó đang tới gần,” Teddy nói và nhín lên bầu trời

tối sầm. “Dầu vậy thì nó vẫn chưa tới được cái nơi để có thể vô hiệu hóa
trung tâm liên lạc.”

“Trung tâm liên lạc,” Chuck nhại lại. “Sếp đã rời khỏi quân ngũ chưa

hay vẫn đang chờ giấy báo tử?”

“Thì tổng đài trung tâm vậy,” Teddy nói và vẩy điếu thuốc về phía đó.

“Là cái quái gì mà họ muốn gọi. Và cả radio liên lạc của họ nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.