ĐẢO KINH HOÀNG - Trang 86

“Nhưng anh là Tình báo Quân đội ở châu Âu, đúng không?” Cawley

nói.

Teddy lắc đầu. “Quân nhân thường. Chính ông, bác sĩ, ông mới là

người của OSS.”

“Không, tôi chỉ làm vài việc tư vấn thôi,” Cawley nói.
“Tư vấn kiểu gì?”
Cawley lại cười với anh nụ cười trơn tuột của mình, một nụ cười biến

mất ngay khi vừa xuất hiện. “Kiểu-không-bao-giờ-kể-lại-được.”

“Nhưng cái mã này,” Teddy nói, “nó đơn giản thôi.”
“Đơn giản?” Chuck nói. “Anh đã giải thích rồi mà đầu tôi vẫn ong

ong.”

“Còn với ông thì sao bác sĩ?”
“Tôi biết nói với anh thế nào, đặc vụ? Tôi không phải là người giải

mã,” Cawley nhún vai nói.

Cawley cúi đầu và đưa tay vuốt cằm khi quay lại nhìn vào đám mật mã.

Bắt gặp mắt của Teddy, ánh mắt Chuck ngổng ngang những phân vân.

Cawley nói, “Như vậy là chúng ta đã đoán ra được, à đúng hơn là anh,

đặc vụ, ý nghĩa của hai con số bốn bảy và tám mươi. Chúng ta cũng chắc
rằng tất cả những dấu vết khác đều là sự hoán vị của con số mười ba.
Nhưng còn ‘ba’ thì sao?”

“Lại nữa,” Teddy nói, “hoặc là con số này ám chỉ chúng ta, trong

trường hợp cô ta có khả năng đoán trước tương lai…”

“Không chắc vậy.”
“Hoặc là chỉ ba đứa con của cô ta.”
“Tôi thấy cái này có lý.”
“Cộng Rachel với số ba đó…”
“Thì ra dòng tiếp theo,” Cawley nói. “Chúng ta là bốn.”
“Thế ai là sáu mươi bảy?”
Cawley nhìn sang phía anh. “Anh không nói quá đấy chứ?”
Teddy lắc đầu.
Cawley lấy ngón tay vuốt dọc theo mép phải tờ giấy. “Không có con số

nào cộng vào thành sáu mươi bảy à?”

“Không.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.