ĐẢO MỘNG MƠ - Trang 74

Tin nghe mặt mình nở ra, có thể tin nó cố kiềm nén cảm xúc để có

thể phát âm thật rõ từng từ:

- Cô nói: Đây đúng là một hòn đảo!

Trông nó trịnh trọng như bác học Galilée tuyên bố về sự chuyển

động của trái đất xung quanh mặt trời.

MẸ ĐI LÀM VỀ, NGHE CHỊ HAI THUẬT LẠI, rầy Tin:

- Sao con không mời cô giáo vào nhà chơi mà để cô ngồi ngoài nắng

thế?

- Con có mời nhưng cô không dám vào.

Trán mẹ nhăn tít trong khi mắt mẹ mở to:

- Con nói gì lạ thế? Sao cô không dám vào nhà mình?

Tin đáp, vẫn với gượng mặt của nhà bác học Galilée:

- Cô không dám mạo hiểm bơi ngang biển.

- lạo thế nữa! – Mẹ thở hắt ra, tay nắm chặt chiếc túi xách để khỏi

cốc đầu thằng con.

Tin nói thêm, làm như nếu nó không giải thích mẹ nó sẽ không

hiểu:

- Cô sợ cá mập ăn thịt.

- Ra là thế?

Mẹ chép miệng nói, vể cam chịu.

Rồi mẹ đi thẳng vào phòng cất túi sách, vừa đi mẹ vừa bâng khuân

nghĩ: có thật cô giáo của thằng Tin cũng cho đó là một hòn đảo không

nhỉ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.