ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 103

Sắt Sắt không ngờ tài nghệ đánh đàn của Mạc Tầm Hoan lại cao siêu

đến vậy. Tiếng đàn ngập tràn niềm hân hoan vui vẻ, trong tình cảnh này,
hắn vẫn có thể gảy được điệu nhạc vui tươi như thế, thực không dễ dàng gì.
Khi niềm vui qua đi là nỗi nhớ thương hoài niệm về gia đình nơi cố quốc,
về tuổi xuân đã qua đi tự lúc nào.

Sắt Sắt nghe như si như mê, đôi mắt lấp lánh sóng mắt mênh mông,

thỉnh thoảng nàng khẽ mỉm cười, đôi lúc lại thoáng chau mày, lúm đồng
tiền trên má lúc sâu lúc nông, thoắt ẩn thoắt hiện. Nàng hoàn toàn không
biết, trong ánh mắt Dạ Vô Yên ngồi bên đang có vài phần như bị mê hoặc.

Cùng với tiếng đàn vang lên, những miếng lụa đỏ phấp phới nhẹ bay,

mấy cô gái ăn mặc đẹp đẽ tiến ra, múa theo tiếng đàn. Mạc Tầm Hoan cúi
đầu, đôi mắt dài khép nhẹ, hẳn không nhìn dây đàn nữa, bản thân đã chìm
đắm vào khúc nhạc tự lúc nào.

“Khúc nhạc hay như vậy, không có tiếng hát tương xứng, thật đáng

tiếc!” Dạ Vô Nhai khẽ nói, đôi mắt đen bỗng nhìn về phía Sắt Sắt, ánh mắt
đầy sự chờ đợi xen lẫn vài phần tiếc nuối.

Sắt Sắt cười nhạt đáp: “Ngũ Hoàng tử nói rất phải!” Nàng biết Dạ Vô

Nhai đã nghe nàng hát đêm đó nên mới nói vậy. Có điều nàng biết, tiếng
hát của mình thiên về uyển chuyển, không hợp với tình cảnh này. Chỉ có
tiếng hát như khúc tiên nhạc của Y Doanh Hương mới phù hợp nhất. Có
điều bây giờ nàng ta đã là Chính phi của Tuyền Vương, không phải ca nữ,
thân phận không còn phù hợp để xướng ca góp vui nữa.

Nghĩ tới đây, Sắt Sắt liền quay sáng Y Doanh Hương, chỉ thấy đôi mắt

nàng ta đang ngưng thần nhìn về phía đối diện, không biết do bị tiếng đàn
mê hoặc hay vì lý do gì khác. Trong lòng đang băn khoăn, chợt khóe mắt
nàng liếc thấy một bóng người mặc y phục Bắc Lỗ Quốc đang chầm chậm
tiến về vị trí khách chính. Có lẽ thị vệ của Bắc Lỗ Quốc muốn gặp Công
chúa Y Doanh Hương?!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.