ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 1057

Sắt Sắt gật đầu, trong lòng nàng biết người mà Dạ Vô Yên muốn Hách

Liên Ngạo Thiên gặp là ai. Không phải Y Lãnh Tuyết thì đó chính là Y
Lương. Xem ra, Hách Liên Ngạo Thiên không biết Y Lãnh Tuyết có con,
hoặc có biết nhưng chưa gặp đứa trẻ đó bao giờ, vì thế mới không biết đứa
trẻ đó là đứa con côi của ca ca mình. Ban đầu, có lẽ chàng cũng nghĩ như
nàng, cho rằng đứa trẻ đó là con của Dạ Vô Yên!?

Hai người cầm ô, đi theo Kim Tổng quản, tới Vân Túy Viện. Mới tới

bên ngoài viện, đã nghe tiếng đọc sách ê a, người đọc sách rõ ràng là một
đứa trẻ, thanh âm non nớt, nhưng lại lộ ra sự run sợ.

Bước qua cánh cửa tròn, liền thấy một đứa bé, khoảng bốn năm tuổi,

đang đứng dưới giàn tường vi đọc sách. Hiển nhiên nó chưa học thuôc, vì
thế cứ đọc là vấp luôn. Giàn tường vi không ngăn được làn mưa bụi, tấm áo
gấm thêu hoa đã bị nước mưa thấm ướt, nước mưa cũng bắt đầu lăn xuống
từ những sợi tóc.

“Khả Hãn, người mà Vương gia muốn ngài gặp chính là đứa trẻ này!”

Kim Tổng quản chỉ vào Y Lương đang đứng dưới giàn tường vi.

Đôi mắt chim ưng sắc bén của Hách Liên Ngạo Thiên quét qua người Y

Lương, thân người chàng khẽ run lên, ánh mắt chàng lóe lên tia nhìn kinh
ngạc. Chàng chăm chú nhìn lông mày, mắt mũi Y Lương, rồi chầm chậm đi
về phía nó. Lúc tới gần hơn, chàng liền che ô lên đầu Y Lương, chầm chậm
ngồi xổm xuống.

Y Lương nhìn người đàn ông trước mặt bằng con mắt lạ lẫm, rồi bị ánh

mắt sắc bén của chàng làm cho run lên, quay người chạy vào phòng.

“Sao hả, sao không đọc sách, chạy vào đây làm gì?” Một giong nói lạnh

lùng trong phòng truyền ra.

Chỉ nghe tiếng Y Lương nói khẽ, có chút sợ hãi: “Có người tới!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.