ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 1076

Rõ ràng Dạ Vô Yên bị câu nói này của Sắt Sắt làm cho cứng họng,

khuôn mặt anh tuấn hiện lên sự tổn thương. Có điều, chàng nhanh chóng
bình tĩnh lại, không tức giận, hơn nữa khóe môi còn nở nụ cười.

“Sắt Sắt, nàng học cách dối lòng từ khi nào thế? Nếu Hách Liên Ngạo

Thiên mê người hơn ta, sao nàng không đi theo hắn?” Khuôn mặt tuấn tú
của chàng hiện lên một nụ cười nhạt, ánh mắt long lanh chăm chú nhìn vào
Sắt Sắt.

Chàng giơ tay định vuốt lên gò má trắng như ngọc của Sắt Sắt, không

ngờ nàng quay đầu, tránh được bàn tay chàng.

“Cầm thú!” Sắt Sắt lạnh lùng nói, quả thực không biết dùng từ gì để

hình dung Dạ Vô Yên lúc này. Tắm rửa tự nhiên như không trước mặt nàng
đã đành, còn nói ra những lời khêu gợi như vậy nữa.

Dạ Vô Yên thất vọng rụt tay lại, nho nhã ngồi xuống bên chiếc giường

trúc cạnh Sắt Sắt, nhếch lông mày lên coi như không có chuyện gì.

“Sắt Sắt, là nàng muốn biến ta thành cầm thú, trên đời này, ta chỉ làm

cầm thú của riêng mình nàng thôi!” Nụ cười nhàn nhã trên mặt chàng đột
nhiên biến mất, thay vào đó là mối thâm tình sâu sắc.

Câu này của chàng có ý gì, chỉ làm cầm thú của riêng nàng?

Nhất thời Sắt Sắt không thể hiểu nổi chàng định nói gì, rõ ràng nàng

đang mắng chửi chàng, sao chàng lại có vẻ như đang hưởng thụ thế. Khi
Sắt Sắt hiểu ra ẩn ý bên trong lời nói của Dạ Vô Yên, cơn tức giận nãy giờ
trong lồng ngực không biết trút vào đâu.

“Dạ Vô Yên, ngươi nói xem, rốt cuộc phải thế nào ngươi mới để ta

mang Triệt Nhi đi?” Sắt Sắt quay đầu, ánh mắt nhìn chăm chú vào một bên
giường, lạnh lùng ngắt lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.