ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 1129

Dạ Vô Yên thấy tấm da dê, ánh mắt đột nhiên chau lại. Chàng đưa tay

cầm lấy tấm da dê trên tay Sắt Sắt, nhưng không nhìn bản đồ vẽ trên đó, mà
lật đi lật lại tấm da xem xét mãi không thôi.

Sắt Sắt thấy vậy nghi ngờ hỏi: “Có gì không đúng sao?”

“Tấm da dê này…” Dạ Vô Yên đột nhiên ngừng lời, đôi mắt đen lóe lên

tia nhìn lạnh lẽo.

Trong lòng Sắt Sắt rất nghi hoặc, nàng cầm tấm da dê, thần sắc đột ngột

ngơ ngẩn.

Nàng đã từng sống trong phủ Dạ Vô Nhai một khoảng thời gian, nên

biết xưa nay Vô Nhai rất coi trọng bút mực giấy nghiên. Nàng còn thấy
trong phủ hắn từng xấp giấy da dê do hắn tự chế. Bốn góc được cắt thành
hoa văn lượn sóng, góc phải còn đóng dấu do chính tay hắn vẽ ra.

Giây phút Sắt Sắt nhìn thấy tấm da, trái tim nàng đập thình thịch không

ngừng, không phải nàng chưa từng hoài nghi Vô Nhai, nhưng hết lần này
đến lần khác, nàng đều tự gạt bỏ ý nghĩ đó ra khỏi đầu. Vì trong lòng nàng,
Vô Nhai là một người rất thanh cao. Hắn và nàng gặp nhau không nhiều
lần, nhưng hắn đã dám xả thân cứu nàng, sao hắn có thể làm những chuyện
gây tổn hại cho nàng được chứ? Bốn năm trước, công tử áo lam cứu nàng
dưới đáy vực là Dạ Vô Nhai sao?

Nếu nói hắn cứu nàng, nàng tin! Nhưng kẻ chủ mưu gây ra mối hiềm

khích giữa Hách Liên Ngạo Thiên và Dạ Vô Yên cũng chính là Dạ Vô Nhai
sao?

“Nàng cũng nhận ra tấm da dê này sao?” Dạ Vô Yên thấp giọng hỏi,

ánh mắt sâu thẳm.

Sắt Sắt gật đầu, rồi nhẹ ngước mắt nói: “Ta thấy Vô Nhai không phải là

người như vậy!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.