ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 1210

“Mau ngừng đao lại!” Một giọng nói gấp gáp từ trong tuyết trắng mênh

mang đột ngột truyền tới.

Thanh âm đó lúc này còn lạnh hơn cả gió rét ngày đông, vọng qua đỉnh

đầu mọi người xem trảm quyết truyền tới. Người nói câu này dường như
còn ở rất xa, nhưng thanh âm lại mang luồng sức mạnh dội gần bên tai.
Trong thanh âm đó còn mang theo sự uy nghiêm bá khí ghê người, lại
mang theo cả áp lực vô cùng nặng nề. Những người nghe câu nói đó đều
không đừng được mà run bắn lên, ngay cả thanh đao trong tay đao phủ
cũng rung lên, tựa hồ không cầm vững được.

Nhưng không biết người nói câu đó là ai.

Khi mọi người còn đang kinh ngạc, thì nghe phía sau có tiếng vó ngựa

gấp gáp dội tới, giám trảm quan Trương Viễn nghe thấy không khỏi cảm
thấy nghi hoặc. Ông ta lập tức đứng lên, chỉ thấy một con ngựa đang phi
như chớp tới, không kịp nhìn rõ người cưỡi ngựa, chỉ thấy bóng người trên
ngựa vung tay, có thứ gì đó lao về phía thanh đao lớn trong tay đao phủ,
mang theo khí thế lôi đình, đánh bật thanh đao trong tay hắn xuống.

Đao phủ bị luồng sức mạnh đó đẩy tới, loạng choạng mấy bước, rồi ngã

phịch xuống tuyết.

Rồi một bóng người nhanh chóng nhảy khỏi lưng ngựa, nhanh như chớp

đạp lên vai mấy người, rồi bay thẳng tới giữa pháp trường! Trong khoảnh
khắc, gió như lặng lại, tuyết như ngừng rơi, ánh mắt mọi người đều đổ dồn
về phía người vữa mới tới.

“Là Tuyền Vương!” Có người hét lên, thanh âm mang theo sự khâm

phục, cũng hàm chứa cả sự kinh ngạc và hoài nghi. Chẳng phải lúc này
Tuyền Vương đang khởi sự ở phía Bắc sao, sao lại đột nhiên xuất hiện ở
pháp trường thế này?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.