ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 1237

còn quan tâm đến sự sống chết của Dạ Vô Yên nữa, vậy chỉ có hai khả
năng.

Một là Dạ Vô Yên đã được cứu ra, hai là, chàng đã không còn trên đời

nữa.

Nếu được cứu ra, lúc này đang nguy hiểm trùng trùng, sao hắn có thể

chỉ phái vài tên binh sĩ đưa chàng về Tuyền Cơ Phủ được?

Sắt Sắt chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, suýt nữa thì rơi từ trên ngựa

xuống!

Lẽ nào, Dạ Vô Yên, chàng đã không còn nữa sao?!

Gió đêm thổi tung mái tóc dài của nàng, lộ ra khuôn mặt thanh tú mỹ lệ,

lúc này, trên khuôn mặt tuyệt đẹp đó không còn chút biểu cảm.

Đau đớn, không!

Bi thương, không!

Tức giận, không!

Còn lại chỉ là sự lạnh lẽo, là sự lạnh lẽo không thể diễn tả được bằng lời.

Sự lạnh lẽo đó mang theo sự trang nghiêm, khiến người khác có cảm

giác bất kỳ hành động nhỏ bé nào trước mặt nàng đều là bất kính.

Nàng tung người nhảy lên, loan đao ở quanh eo vung ra, hàn quang lẫm

lẫm, nhắm về phía trước.

Đêm, rất khuya rồi.

Còn cuộc chiến này, mới chỉ vừa bắt đầu mà thôi…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.