ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 1328

vào cuốn sách trên tay, ngón tay thon dài nho nhã lật từng trang sách, ống
tay áo khẽ đua đưa như áng mây bay.

“Trong hồ ở dưới lầu ư?” Phía trước Xuân Thủy Lầu là Yên Ba Hồ, phía

sau có con sông nhỏ, nhưng đó đâu phải là nơi thích hợp để trồng hoa sen,
nếu không nàng đã đem mặc liên ra đó trồng từ lâu rồi.

“Ừ, ta dặn thuộc hạ làm đó, lẽ nào phu nhân không thích thứ hoa đó ư?”

Đôi mắt Dạ Vô Yên vẫn chăm chú vào sách, thờ ơ nói.

Sắt Sắt đi tới bên cửa sổ, quả nhiên thấy trong rừng hoa xa xa có thêm

một hồ nước xanh. Nàng quay lại đi tới bên Dạ Vô Yên: “Chàng xem sách
gì mà chăm chú thế?”

Dạ Vô Yên nhẹ nhàng đặt sách vào ngăn kéo bàn: “Là một cuốn binh

pháp thôi!”

Sáng hôm sau, Sắt Sắt đi ra ngoài hồ ngắm hoa, không ngờ đóa mặc liên

đó không nở mà còn héo rũ ở trong hồ.

Sắt Sắt rất tiếc nuối, nghe thợ làm vườn chuyên trồng hoa trong lầu nói,

không thể đem trồng hoa trong lúc đang nở được. Nàng không hiểu về cách
trồng hoa, Dạ Vô Yên có lẽ cũng giống nàng.

Hồ nước mới đào của Dạ Vô Yên cũng không bị bỏ hoang, không biết

vì sao tự dưng có rất nhiều hoa sen. Hoàng hôn một ngày nửa tháng sau, Dạ
Vô Yên liền đưa Sắt Sắt tới sau biển hoa tản bộ, tới bên hồ, chỉ thấy hoa
sen trong hồ đã nở rộ kiều diễm. Có màu đen, màu lam, và cả màu xanh lục
sẫm, tất cả đều là những màu hoa hiếm có.

“Phu nhân, thích không?” Dạ Vô Yên khẽ hỏi, nụ cười dịu dàng dưới

ánh hoàng hôn đẹp như đóa hoa chớm nở.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.