ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 136

Đám thị vệ lập tức y lệnh, nhường đường cho Sắt Sắt.

Sắt Sắt dùng sức kéo bạch y công tử ra cửa, vì đã bị nàng điểm huyệt

nên hắn không thể đi được, Sắt Sắt chỉ còn cách lôi cả hắn theo. Trong lúc
đó, hai người không tránh khỏi đụng chạm thân thể, thế nên càng khiến
nàng thêm xấu hổ và tức giận. Trong lòng Sắt Sắt cảm thấy bản thân mình
từ khi sinh ra đến giờ, đây là lúc thảm hại và tồi tệ nhất.

Ra khỏi tòa lầu gác tối tăm, một trận gió mát không biết từ đâu ùa tới,

Sắt Sắt liền thấy đầu vai hơi lạnh, lúc này mới kinh hoàng phát hiện ra bờ
vai trắng nõn của mình đã lộ ra dưới ánh trăng mờ. Nếu phải mặc thế này ra
về, chắc nàng không muốn sống nữa.

Sau lưng nàng còn có huyền y công tử và đám thị vệ đang đi theo từng

bước, ánh mắt Sắt Sắt đột ngột lạnh lẽo, nàng không muốn bị bọn người
này nhìn thấy hết. Trong lúc không còn cách nào khác, nàng quyết định lột
áo của gã bạch y công tử.

Nhưng y phục trên người hắn toàn là nút cài, rất khó cởi. Sắt Sắt phải

mất rất nhiều công sức mới cởi được một nút. Vừa thở ra một hơi, nàng liền
nghe thấy tên bạch y công tử kinh ngạc nói: “Hiệp nữ, nàng muốn làm gì
vậy, cướp của thì cũng đành, nàng còn muốn cướp sắc sao? Ta, ta còn là
đồng nam đó, xin nữ hiệp thương ta.”

Dưới anh trăng, đôi mắt đen sâu của hắn nhìn nàng với vẻ cực kỳ đáng

thương.

Câu này của hắn chưa khiến Sắt Sắt tức đến chết, nhưng điệu bộ khi nãy

nàng giơ tay ra cởi cúc áo hắn thì có nhìn thế nào cũng thành ra nàng cướp
sắc.

Ánh mắt Sắt Sắt ngưng lại, lạnh lùng nói: “Câm mồm, còn nói nữa là ta

cướp sắc thật đó!” Đời này nàng chưa bao giờ nói ra những lời như thế, thế

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.